Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 14 - Chương 3.2: Người vừa nãy ngươi định ăn đâu phải là ta

Cập nhật lúc: 2024-07-04 10:34:43
Lượt xem: 1,111

Phụ trách giam giữ chúng ta chính là một con yêu quái đầu trâu, mỗi lần nghỉ ngơi đều sẽ chọn ngẫu nhiên một người để ăn.

Lần này, có một thiếu nữ quý tộc cùng tiến vào với ta, cả người nàng ta run rẩy, yêu quái đầu trâu mất kiên nhẫn đi tới, kéo hai chân của nàng ta đi.

Thiếu nữ gào khóc, nước mắt giàn giụa nhìn chúng ta, vội vã kêu cứu: “Mau cứu ta, cứu ta…”

Nhưng người trong này còn chẳng tự lo nổi cho bản thân mình, ai có sức lực để cứu nàng ta chứ?

Gần tới đô thành, chúng ta xếp hàng đợi tuần tra, một lát nữa là có thể tiến vào rồi.

Trong giới chỉ của ta có Ngọc Long kiếm, thực ra, ta có thể cứu nàng ta.

Ta hơi do dự, sau đó thở dài một hơi, quay đầu đi.

Sau đó, ta chợt nghe thấy tiếng ồn ào, yêu quái đầu trâu vừa nãy đã ném thiếu nữ xuống mặt đất, xoay người đi xem náo nhiệt.

Thiếu nữ quý tộc kia vội vàng bò dậy, hoảng sợ khóc nức nở vì bản thân vừa thoát chết.

Ta nhìn về nơi tiếng ồn phát ra, yêu ma bên kia đang vây quanh một thiếu nữ.

Nàng ta đeo trọng kiếm, trên người đầy vết máu, trên trán không còn nốt ruồi chu sa nữa.

Có người kéo lấy mái tóc dài của nàng ta, kéo đứt tóc, bật cả máu, cười khà khà nói: “Đây không phải là Vãn Nhĩ Nhĩ đi tu chân giới chấp hành nhiệm vụ sao? Nhưng chuyện gì ngươi cũng không làm được, nhiệm vụ chủ thượng giao cho ngươi đều thất bại, trở về ma giới để chúng ta ăn thịt ngươi hay gì?”

“Lúc trước, khi chọn người đi làm nhiệm vụ, ngàn dặm mới tìm được một ma hải, không ngờ lại vô dụng như vậy, cũng may, m.á.u nàng ta vẫn vô cùng thơm ngon.” Một ma nữ áo xanh cúi đầu xuống, vặn vẹo thân thể xích lại gần cổ Vãn Nhĩ Nhĩ, nước bọt chảy ròng ròng.

“Chủ thượng rất tức giận, cho nên mới trừng phạt ngươi như vậy. Bây giờ chúng ta ăn thịt ngươi chắc chẳng sao đâu nhỉ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-14-chuong-3-2-nguoi-vua-nay-nguoi-dinh-an-dau-phai-la-ta.html.]

Vãn Nhĩ Nhĩ cũng coi như một kỳ tài tu luyện, nhưng vì bị lấy đi Ngọc Long huyết và bị đóng đinh Tiêu Hồn bản cấp thấp nên tu vi đã kém xa trước kia.

Tổn thương trên người nàng ta rất đáng sợ, xem ra lúc này nàng ta thật sự rơi vào thế yếu.

Nàng ta đẩy ma nữ kia ra, vẻ mặt lạnh lùng: “Đừng đụng vào ta.”

Đám yêu ma càng thêm lớn mật, vây chặt nàng ta hơn.

Giây tiếp theo, trọng kiếm ra khỏi vỏ, Vãn Nhĩ Nhĩ vẫn linh hoạt như lúc c.h.é.m g.i.ế.c yêu ma ở Tiên Minh, nàng ta c.h.é.m đầu toàn bộ đám yêu ma kia, m.á.u tươi vẩy vào mắt nàng ta.

Ma tộc ở xung quanh thấy thế cũng lùi bước, ánh mắt bọn họ nhìn Vãn Nhĩ Nhĩ bỗng trở nên thành kính.

Ở ma tộc, vốn không có cái gọi là đồng lòng thương hại, chỉ có kẻ yếu và kẻ mạnh.

Tên đầu trâu thấy không có gì để góp vui, bèn quay trở về, có lẽ là đói bụng nên răng nanh cũng hiện ra.

Thiếu nữ bên cạnh ta run rẩy co người lại, kết quả là tên đầu trâu kia không để ý tới nàng ta, ngược lại, gã chỉ vào người ta nói: “Tự mình bước ra đi.”

Ta: “?”

Người vừa nãy ngươi định ăn đâu phải là ta?

Tiếng của gã vừa dứt, sau lưng bỗng có một lực đẩy ta về phía trước, ta quay đầu lại, thấy người đẩy ta chính là thiếu nữ quý tộc đang run rẩy kia, gương mặt lộ vẻ áy náy, nhưng ánh mắt lại ẩn chứa sự độc ác.

Thôi bỏ đi…

Ta nhanh chóng suy nghĩ kế thoát thân, lại nhìn thấy Vãn Nhĩ Nhĩ đang đi về phía này, tuy ta đã thay đổi gương mặt và khí tức, nhưng vẫn sợ bị nàng ta nhận ra.

 

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...