Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 13 - Chương 3.1: Phế nhân nào có thể chạy khỏi Tru Ma Đài

Cập nhật lúc: 2024-07-05 02:22:32
Lượt xem: 528

Những điều dì ta sợ, đương nhiên ta cũng hiểu.

Dì sợ khiến người sau lưng Vãn Nhĩ Nhĩ nảy sinh nghi ngờ, làm ra hành động bất lợi với ta và Lý Ngư Châu, nhưng bây giờ, Lý Ngư Châu đã bị lửa lớn thiêu đốt, ta cũng bị hung thú vây khốn, nếu không phải có hộ châu đại trận, Lý Ngư Châu đã sớm không còn tồn tại nữa.

Chỉ thủ không công, quả thực là khó lòng phòng bị.

Chúng ta không định đến Tiên Minh hỏi tội, dù sao cũng không có lý do chính đáng để tới đó.

Nhưng đúng lúc này, Tiên Minh lại có chuyện quan trọng cần tụ tập các thế lực để bàn bạc.

Khi thuyền phượng của Lý Ngư Châu đến Tiên Minh, trong đó đang vô cùng hỗn loạn, người Tiên Minh bận rộn đi qua đi lại, ai cũng lộ vẻ sợ hãi nhưng vẫn lẩm bẩm mấy câu tự an ủi chính mình: “Tạ Như Tịch đã là phế nhân, cho dù chạy thoát cũng đâu có tạo được sóng gió gì?”

“Phế nhân? Phế nhân nào có thể chạy khỏi Tru Ma Đài?” Người bên cạnh phản bác.

Giọng bọn họ thấp dần đi, thấy chúng ta thì lập tức im bặt, không nói gì nữa.

Nghe giọng điệu này, có lẽ là Tạ Như Tịch đã chạy mất.

Thực ra, như vậy cũng tốt, những người xung quanh ta không ai có cuộc sống vui vẻ, ta hy vọng hắn có thể thuận lợi một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-13-chuong-3-1-phe-nhan-nao-co-the-chay-khoi-tru-ma-dai.html.]

Lúc chúng ta tiến vào Nghị Sự Đường, mọi người đã đến đông đủ. Mặc dù Mạnh minh chủ đang uống trà, nhưng trên mặt lại không giấu được vẻ lo lắng, ngay cả bọt trà cũng quên không gạn ra.

Vãn Nhĩ Nhĩ đứng bên cạnh ông ta, địa vị không hề thấp. Nghe nói về sau nàng ta đã g.i.ế.c rất nhiều ma tộc, lập được nhiều chiến công, rất được coi trọng, có cảm giác như sắp trở thành một Tạ Như Tịch thứ hai vậy.

Bầu không khí hơi nghiêm trọng, thường ngày Vãn Nhĩ Nhĩ rất thích cười, bây giờ lại tỏ ra lạnh nhạt.

Lần này, Ngọc Dĩ chân nhân cũng tới, cho nàng ta một lò đan dược mới luyện, nàng ta nở nụ cười ngọt ngào nhận lấy.

Ta gặp được không ít người quen, sư phụ và đại sư huynh của ta cũng đến, Côn Luân Hư có một Bạch Lăng Công Tử, Không Minh Tự có nữ phật tử Vô Tiễn, còn có Ngọc Như sư muội lần trước trở về mẫu tộc.

Ngọc Như sư muội không trẻ con như trước nữa, nàng ấy đã trưởng thành hơn nhiều, nhưng nhìn thấy ta vẫn vô cùng vui vẻ.

Tất cả những tinh nhuệ trong thế hệ này đều tụ tập ở đây.

Mạnh minh chủ đưa mắt nhìn về phía ta: “Châu chủ Lý Ngư Châu, sao ngươi lại mang theo nhiều người như vậy?”

Vãn Nhĩ Nhĩ cũng nhìn một cái, sau đó thúc giục ông ta: “Người đều đến đông đủ, minh chủ, thời gian cấp bách, nên nói chuyện chính thì hơn.”

Từ trước đến giờ, đại sư huynh vô cùng tinh tế, huynh ấy là người đầu tiên nhìn ra lệ khí của ta: “Chuyện gì cũng có nguyên do của nó cả. Triều Châu, vì sao thế?”

 

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...