Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 13 - Chương 1.6: Tiểu Triều Châu, ta nhìn rõ

Cập nhật lúc: 2024-07-04 19:27:40
Lượt xem: 724

Ta nghe thấy tiếng lửa nổ lép bép xung quanh, Hạ Từ Thanh chậm rãi nói: “Mỗi năm, cha ta sẽ thay ta tính một quẻ, từ khi ta sinh ra đến giờ, quẻ nào cũng nói ta sẽ qua đời vào năm hai mươi tuổi, không phải vì huyết chú thì cũng sẽ vì nguyên nhân khác. Ta không đồng ý chữa trị huyết chú là vì vậy. Nhưng quẻ năm ta mười bảy tuổi lại xuất hiện một cơ hội sống, cơ hội đó chỉ về phía Phù Lăng Tông. Ta là người không tin số mệnh, nhưng chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, ta lại đi tới đó một lần. Ta vốn tưởng rằng người mang đến cơ hội là thiếu nữ cầm trọng kiếm kia, ta cũng không có hứng thú lắm. Về sau, ta nhìn thấy ngươi, Tiểu Triều Châu.”

“Ta chưa từng gặp người nào giống như ngươi, chỉ một trận tỷ thí mà thôi, sao lại phải cược cả tính mạng của mình như vậy? Lúc đó ta nghĩ, ngươi đúng là một cô nương háo thắng. Quả đúng như vậy, ta thấy ngươi ngã sấp xuống, sau đó cố gắng bò dậy, càng bị áp chế thì càng bùng nổ mạnh mẽ, cảm giác như ngươi sẽ đánh đâu thắng đó vậy. Ta vốn bạc tình, coi nhẹ sinh tử, lại bị ngươi làm cho cảm động. Mãi đến khi thi đấu tiên môn, ta mới hiểu, thì ra cái c.h.ế.t của ta là ở trong địa cung kia. Tu chân giới luôn đồn rằng ma thần giáng thế, nhưng nếu như thật sự có thần, ta nghĩ đó sẽ là hình dáng của ngươi khi cứu ta lúc nước sôi lửa bỏng.”

Hắn ta nhẹ giọng hỏi lại một lần: “Triều Châu, ngày thường ngươi có dáng vẻ gì?”

Máu của ta thấm ướt áo trắng của hắn, trong tay còn nắm hạt châu bị vỡ kia, ta nói: “Xin lỗi.”

Hạ Từ Thanh bỗng nhiên cứng ngắc, giống như bây giờ mới cảm nhận được sự thiêu đốt của ngọn lửa kia, hắn ta ho khan dữ dội, mỉm cười nói: “Ta không nên bế quan chữa bệnh, đúng không? Có phải ta đã bỏ lỡ quá nhiều thứ rồi không?”

Trước khi hắn ta bế quan, những trận đấu chúng ta gặp chỉ là tranh đấu giữa các đệ tử mà thôi. Trong hai năm Hạ Từ Thanh chữa bệnh, ta đã nhìn thấy quá nhiều sinh tử, những chuyện này, hắn ta đều không tham dự vào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-13-chuong-1-6-tieu-trieu-chau-ta-nhin-ro.html.]

Ta lặng lẽ gật đầu, rất lâu mới trả lời vấn đề lúc trước của hắn ta.

Hắn ta vừa cõng ta đi lên phía trước, vừa nghe ta lẩm bẩm: “Trên trán ta có một ấn ký màu vàng kim, là Long Thần đời đầu cho ta. Đầu năm nay, hai gò má của ta vẫn còn bụ bẫm một chút, bây giờ lại gầy đi nhiều, gần như trơ cả xương, lúc cười, đuôi mắt ta hướng lên trên, có lẽ là mắt phượng…”

Ta tự tả chính mình như vậy cũng cảm thấy buồn cười, nhưng ta vẫn vô cùng nghiêm túc trả lời hắn ta.

Lúc trước, ta từng nhận lời với hắn ta, nếu như hắn ta gặp người trong lòng, ta sẽ tả cho hắn ta biết tướng mạo người đó.

“Hạ Từ Thanh, ngươi nhìn rõ con đường phía trước không?”

Rất lâu sau, giọng của hắn ta mới truyền đến: “Tiểu Triều Châu, ta nhìn rõ.”

 

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...