Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 13 - Chương 1.4: Mọi việc trong kiếp trước vốn không nên có kết cục như thế

Cập nhật lúc: 2024-06-30 18:05:55
Lượt xem: 474

Nàng ta bình tĩnh nói với ta rằng nàng ta cũng rất tiếc về trận lửa lớn của Lý Ngư Châu.

Nàng ta bung dù đi qua Vô Vọng Nhai.

Lúc c.h.é.m g.i.ế.c ma tộc, biểu cảm của nàng ta vô cùng lạnh lùng.

Ký ức của kiếp trước lẫn kiếp này như hòa quyện vào nhau, khiến ta không cách nào phân biệt được.

Ta hoảng hốt, tâm ma bắt đầu sinh sôi.

Chuyện nực cười nhất là, ta cứ canh cánh trong lòng chuyện bị đánh bại ở Đăng Vân Đài, kết quả lại phát hiện ra, ta chưa bao giờ bại bởi bản thân Vãn Nhĩ Nhĩ.

Chấp niệm nhiều năm như vậy, cuối cùng chỉ là một âm mưu.

Cho dù nàng ta có thiên phú dị bẩm, có thành tựu trên kiếm đạo, cũng không thể dễ dàng đánh bại ta như vậy.

Mọi việc trong kiếp trước vốn không nên có kết cục như thế.

Hung thú kia ngừng lại, dường như nó đã mở ra linh trí, mải mê ngắm nhìn biểu cảm của ta từ kinh ngạc đến tuyệt vọng.

Một lúc sau, nó bắt đầu tấn công, tụ tập ma lực vào con mắt duy nhất của mình, lao thẳng về phía ta.

Ta nôn ra một ngụm máu, viên ngọc trên tua kiếm lay động.

Ta buông Ngọc Long kiếm ra, kiếm rơi trên mặt đất, lặng lẽ chờ đợi kết cục của mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-13-chuong-1-4-moi-viec-trong-kiep-truoc-von-khong-nen-co-ket-cuc-nhu-the.html.]

Khi ta nghĩ ma lực kia sẽ đánh xuyên qua lồng n.g.ự.c của ta, thì lại nhận ra cảm giác đau đớn mà ta chờ đợi không đến.

Ta mở mắt, kiếm ý quen thuộc vây xung quanh ta, chống đỡ lại hung thú kia.

Ta còn tưởng Kiếm Quân Tạ Như Tịch đã quay về, nhưng nhìn khắp nơi đều không thấy bóng dáng của hắn.

Ta cúi đầu xuống, hạt châu trên tua kiếm mà hắn tặng ta đã vỡ vụn, thì ra trong đó còn ẩn giấu một ít kiếm ý.

Biện pháp này đã thất truyền từ rất lâu, không ngờ thế gian còn có người làm được.

Ta đã từng thấy Tạ Như Tịch xuất kiếm nhiều lần, nhưng hắn đều đánh một cách liều mạng, chưa bao giờ sử dụng kiếm ý để phòng ngự.

Bây giờ kiếm ý này lại mềm mại cản trước mặt ta, đầu ngón tay ta chảy máu, cúi người nhặt hạt châu đã vỡ nát kia lên, nhìn thật kĩ.

Ở chỗ sâu nhất bên trong hạt châu có một giọt thần huyết nhỏ xuống, lại lần nữa rơi vào miệng vết thương của ta, trôi vào trong cơ thể.

Ta rất muốn khóc.

Tạ Như Tịch đã trả lại giọt thần huyết của Triều Long cho ta…

Hung thú kia vẫn định tấn công, lúc này lại có tiếng đàn ẩn giấu sát khí vang lên, linh lực hùng hậu bao phủ cả đỉnh núi.

Hung thú Bát Nhĩ kia dựa vào tai để phân biệt mọi thứ, không chịu nổi kiểu tấn công bằng âm luật như này, rất nhanh, tám chiếc tai kia đều chảy máu.

Ta khó khăn ngẩng đầu lên, có người ôm đàn đi đến, lụa trắng che mắt.

 

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...