Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 12 - Chương 2.1: Ta lại làm đến trình độ khiến mọi người tin phục rồi sao

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:35:03
Lượt xem: 762

Khi tổn thương của ta gần như lành hẳn, ta trở về Lý Ngư Châu.

Lúc này, vẫn là Dung cô tới đón ta, nhưng khác biệt rất lớn với lần trước.

Bây giờ, ta không cần tuân theo những quy củ kia nữa.

Ta dần hiểu ra, chỉ có Ngọc Long kiếm trong tay ta và tín niệm trong lòng mới là căn bản để ta cậy vào.

Trong lúc chờ thuyền phu ở linh hải, ta nhìn thấy miếu nhỏ lần trước.

Tượng thần bên trong đã thay đổi, gương mặt không cười, hơi lạnh lùng và xa cách, một tay cầm kiếm, một tay nhấc rổ cá.

Ta càng nhìn càng thấy quen mắt, Dung cô tươi cười giải thích: “Lần trước, thủy triều của Linh Hải làm đổ miếu thờ, ngư dân đã đổi lại thành dáng vẻ của ngươi.”

Ta che mắt lại, cảm thấy ấm áp, kiếp này, ta lại làm đến trình độ khiến mọi người tin phục rồi sao?

Thuyền cập bến, ta và Dung cô bước lên.

Ta mải mê suy nghĩ, phía đông nam của Bất Chu Sơn cũng cách Lý Ngư Châu không xa, nói cách khác, nếu ma vực xuất hiện ở nhân gian thì người gặp nạn đầu tiên chính là chúng ta.

Kiếp trước, cũng bởi lý do này mà Lý Ngư Châu gặp phải kiếp nạn thảm thương, ma tộc dùng cách này để tuyên bố với thiên hạ rằng bọn họ đã trở lại.

Không có ma xuyên làm nền, phong ấn của ma vực được phá rất thuận lợi, một mồi lửa lớn đã thiêu đốt toàn bộ Lý Ngư Châu, trong ánh lửa có yêu ma tàn sát châu dân, chốn thần tiên đẹp nhất trên đời bỗng trở thành địa ngục trần gian.

Vì mục đích lớn lao là bảo toàn thiên hạ, tu chân giới đã vứt bỏ Lý Ngư Châu.

Người Tiên Minh thờ ơ, đứng ngoài nhìn một châu bị ma tộc xâm chiếm, Mạnh minh chủ còn hạ tử lệnh, không cho ai tiến lên trước dù chỉ một bước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-12-chuong-2-1-ta-lai-lam-den-trinh-do-khien-moi-nguoi-tin-phuc-roi-sao.html.]

Thông tin được giấu rất kỹ, đến khi ta chạy về thì lửa đã cháy gần hết, Linh Hải đã thành biển chết, linh khí ở Lý Ngư Châu không còn nữa.

Ta trông thấy quê hương mình cháy rụi trước mắt.

Kiếp trước, ta đã sớm bị dì cấm bước vào Lý Ngư Châu, từ đó ta cũng thật sự không quay về nữa.

Ta thét chói tai, khóc nức nở, chạy về phía Lý Ngư Châu, nhưng lại mất lực, ngã vào trong nước.

Tạ Như Tịch đuổi theo ta, giữ eo ta lại.

Ta cảm thấy mọi thứ như hóa thành tro tàn, cúi đầu nhìn tay mình, không muốn nhìn thẳng vào lửa lớn ở bờ bên kia.

Có một nữ tử chạy từ đó ra, giữa trán có một nốt ruồi chu sa, hốc mắt đỏ bừng.

Là Vãn Nhĩ Nhĩ.

Ta chỉ vào nàng ta, nghiến răng nghiến lợi: “Ta giao Lý Ngư Châu vào tay ngươi, ngươi quản lý kiểu gì vậy?”

Vãn Nhĩ Nhĩ cũng vô cùng tức giận: “Ai biết được ma tộc đột nhiên tấn công, đổi lại là ngươi, ngươi có thể làm được không? Ngay cả vảy dịch mà ngươi cũng không giải quyết được, huống chi tình hình như hiện giờ? Nếu ngươi có thể bảo vệ Lý Ngư Châu, cần gì phải để một người ngoài như ta tới làm châu chủ?”

Lời của nàng ta như một con d.a.o đ.â.m vào lòng ta, đúng vậy, ngay cả thí luyện châu chủ ta cũng không thể vượt qua…

Ta khàn giọng nói: “Ít nhất ta sẽ c.h.ế.t ở Lý Ngư Châu, sẽ không vứt bỏ châu dân để chạy ra ngoài!”

Bây giờ xem ra, trận lửa lớn kia cũng sẽ không phát sinh nữa.

 

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...