Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 11 - Chương 4.4: Ngươi nói gì đi, ta thấy hơi sợ hãi…

Cập nhật lúc: 2024-07-04 21:40:15
Lượt xem: 821

Nhưng cũng vì mở lòng bàn tay ra nên thứ hắn cầm trong tay lại rơi xuống.

Ta kinh ngạc nhìn lại, đó là một con Ngọc Chỉ Điệp, nó rơi xuống dòng nước đen, rất nhanh đã bị ăn mòn.

Ta đứng yên rất lâu, cúi người đeo lại Như Tịch kiếm lên hông hắn, bình tĩnh nói: “Ta là người ân oán rõ ràng, ngươi đã cứu Lý Ngư Châu, cứu thiên hạ, còn để ta lấy đi Thiên Diệp Hoa để cứu đại sư huynh. Lần này, ta sẽ không g.i.ế.c ngươi.”

Giọt thần huyết mà Triều Long cho ta đã rơi vào miệng Tạ Như Tịch.

Sau khi giọt m.á.u màu vàng kim tan biến, quả nhiên ma văn cũng nhanh chóng rút lui, giống như gặp phải khắc tinh.

Nơi đây không tiện ở lâu, mặc dù ma xuyên rộng lớn đã bị thu hẹp lại, nhưng ta nhìn thấy mấy chấm đỏ lóe lên trong bóng tối, giống như là có kẻ đang thò đầu ra thăm dò động tĩnh bên ngoài.

Sông đen khó qua, ta nhịn đau cõng Tạ Như Tịch, lê từng bước ra khỏi ma xuyên.

Hắn thật sự rất nặng.

Mặc dù ta là người tu chân, nhưng vừa cõng hắn, vừa cõng kiếm, nặng vô cùng.

Mũi hắn chọc vào gò má ta hơi đau, ta khẽ nói: “Tạ Như Tịch, ngươi không thể nhập ma!”

“Ngươi vừa g.i.ế.c nhiều yêu ma như vậy, ngươi nghĩ xem, nếu ngươi thành ma thì ma tộc sẽ xử lý ngươi thế nào?”

“Sư phụ ta nói, ngươi là kỳ tài luyện kiếm nghìn năm khó gặp ở tu chân giới, ngươi là người duy nhất có khả năng thành thần, sao có thể nhập ma được?”

Ta nghẹn ngào: “Tạ Như Tịch, ngươi nói gì đi, ta thấy hơi sợ hãi…”

Hắn không lên tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-11-chuong-4-4-nguoi-noi-gi-di-ta-thay-hoi-so-hai.html.]

Ta cắn chặt răng, kiếp trước không có ma xuyên, ma vực trực tiếp xuất hiện ở nhân gian, cũng không có chuyện Tạ Như Tịch một thân một mình đi vào ma xuyên như thế này.

Đi qua nước đen lạnh lẽo kia, lại đến mặt đất nóng như đổ lửa.

Mặt đất khô nứt, ta có cảm giác như bị lửa nóng thiêu đốt lòng bàn chân, hỏa khí tiến vào trong cơ thể ta, thiêu đốt cả linh lực trong người.

Ta trông thấy vảy rồng sinh ra rồi lại biến mất nhanh chóng, cả một mảng thịt lớn hư thối, lộ ra cả xương.

Ta kiệt sức ngã xuống mặt đất, cả Tạ Như Tịch cũng ngã theo.

Ta nhìn thấy đường về vẫn còn rất xa.

Môi Tạ Như Tịch khô khốc, hắn đang nói mơ, ta không nghe rõ, đành phải cúi người xuống, thì ra là bốn chữ, lặp đi lặp lại như đang khuyên bảo chính mình: “Không thể nhập ma.”

Ta dùng kiếm rạch vào lòng bàn tay, nắm chặt tay, m.á.u theo tay ta chảy vào miệng hắn, mặt hắn mới hồng hào lên một chút.

Ta lại cõng hắn lên lần nữa, mỗi bước đều vô cùng nặng nề.

Ta cõng hắn, chậm rãi đi tới biên giới Bất Chu Sơn.

Ta nhìn thấy có người từ xa chạy tới, cuối cùng không nhịn nổi nữa, té ngã xuống đất.

Vô Tiễn kéo lấy tay ta, định đỡ ta dậy, ta khàn giọng nói: “Giúp ta…”

Lời còn chưa nói hết, ta đã ngất đi.

 

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...