Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 1 - Chương 6.2: Ta phải nỗ lực gấp trăm, gấp ngàn lần

Cập nhật lúc: 2024-07-04 02:53:23
Lượt xem: 432

Ta đi lấy chìa khóa của phòng chữ Thiên, có luyện võ trường cho đông đảo đệ tử đến luyện, đương nhiên cũng có phòng riêng để luyện tập một mình.

Số lượng phòng chữ Thiên không nhiều, nhưng ta tự mình quyên tiền, xây dựng một căn phòng dựa theo thể chất của mình.

Đệ tử quản lý chìa khóa lại ngượng ngùng nói với ta: “Triều Châu sư tỷ, trước đó tỷ hôn mê mấy ngày, Vãn Nhĩ Nhĩ sư muội lại cần nơi để đột phá, thể chất của hai người cũng tương tự như nhau, Ngọc Dĩ chân nhân đã lấy chìa khóa cho Vãn sư muội tu luyện trước…”

Ta nghiến răng, chuyện này thì hơi quá đáng rồi, nơi hội tụ linh lực của phòng chữ Thiên này đều là do ta dùng linh thạch quý hiếm luyện thành.

Đệ tử lén nhìn biểu cảm của ta, ta nói: “Không sao cả, ngươi nhớ tính mọi chi phí trong khoảng thời gian này cho sư muội là được.”

Cuối cùng, ta đành mượn phòng chữ Thiên của nhị sư huynh để luyện, may mà hai ngày nay huynh ấy có việc ra ngoài với sư phụ, ta sử dụng cũng không sao.

Căn phòng vốn nhỏ hẹp, nhưng sau khi rót linh lực vào thì lại thay đổi hoàn toàn, cảnh tượng trước mặt bỗng biến thành biển sâu vạn trượng, mây đen che lấp mặt trời, sóng biển cuồn cuộn đánh vào trên người, đau đớn như d.a.o cắt, nhưng lại không để lại chút dấu vết nào.

Ta thuần thục rút Ngọc Long kiếm ra, bắt đầu luyện từ chiêu đầu tiên của kiếm phổ, vận chuyển linh lực đi qua toàn bộ kinh mạch trong cơ thể.

Kiếp trước, đến c.h.ế.t ta cũng chưa từng vận chuyển linh lực thuận lợi như bây giờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-1-chuong-6-2-ta-phai-no-luc-gap-tram-gap-ngan-lan.html.]

Sóng càng đánh càng mạnh, từ lúc ra khỏi bí cảnh Vấn Tâm, trái tim ta chưa hề bình an như lúc này, hàn khí trong cơ thể bị bức ra, đầu óc cũng thông suốt hơn.

Hôm nay, ta lại thi triển được chiêu Lý Ngư Phong một lần nữa.

Sóng biển lùi bước trước kiếm phong, trong nháy mắt này, bầu trời bỗng trong xanh trở lại, ánh nắng chiếu rọi khắp nơi.

Ta thở dài một hơi, sau đó luyện tập thêm nhiều lần.

Sóng biển b.ắ.n tung tóe, ta khắc khổ múa kiếm.

Ta biết rõ thiên phú của ta không đủ, ta phải nỗ lực gấp trăm, gấp ngàn lần.

Từ nhỏ, ta đã tin rằng ta sẽ đi được rất xa, thành nữ quân được ghi vào sử sách của Lý Ngư Châu.

Khi ta xuất quan đã là hai ngày sau, mắt không mở ra được, lưng eo thì đau nhức.

Ta thấy trước mắt ta có một đống người lo lắng đứng đó, Ngọc Dĩ chân nhân dẫn đầu đoàn người, tức giận nhìn ta: “Triều Châu, Nhĩ Nhĩ ở đâu?”

 

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...