Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

[Trò chơi trực tuyến] Xây Dựng Thành Phố Ẩm Thực - Chương 56

Cập nhật lúc: 2024-08-16 21:49:27
Lượt xem: 22

Helen cười lạnh, giữ chặt lấy hộp và kéo lại: "Cậu nghĩ tôi tin cậu chắc?"

 

Quen nhau bao năm, ai còn không hiểu ai nữa?

 

Helen quyết định cũng lấy một xiên nướng. Chỉ cần cắn một miếng, cậu ta liền hiểu phản ứng của Andrew.

 

Hương vị đầy kích thích mang đến cảm giác vô cùng mạnh mẽ, xiên nướng bên ngoài giòn mà không ngấy, bên trong thì thịt mọng nước, thơm ngon vô cùng.

 

Nếu là cậu ta, cậu ta cũng muốn ăn hết một mình!

 

"Loại bia này cũng ngon, còn có đá nữa, ha, kết hợp với xiên nướng thật hoàn hảo."

 

Không có gì nghi ngờ, những món mà Chu Trường Thanh mang đến lần này đều được bán hết sạch chỉ trong thời gian ngắn.

 

Chủ quầy bán quả kỳ kỳ đứng bên cạnh chua xót đến nỗi mặt mày nhăn nhó.

 

Chu Trường Thanh còn cố tình nói móc: "Xin lỗi nha, có vẻ không còn gì sót lại để bán cho anh với giá một phần mười nữa rồi."

 

Cười c.h.ế.t mất, người này đúng là quá ngốc, làm sao mà lại nghĩ rằng món ăn của thành chủ lại không bán chạy chứ?

 

Ngay cả khi căn tin trường học có bắt chước thì cũng không thể nào sánh được với tay nghề của thành chủ dù chỉ một phần mười.

 

Chu Trường Thanh thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi nhưng lại bị người khác gọi lại: "Xin chào, xin đợi một chút."

 

Chu Trường Thanh ngẩng đầu nhìn, nhận ra đó là người đã mua chiếc bánh nhân thịt cuối cùng.

 

Trợ lý mỉm cười: "Lãnh đạo của chúng tôi có chuyện quan trọng muốn gặp anh, có thể đến văn phòng nói chuyện một chút không?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-choi-truc-tuyen-xay-dung-thanh-pho-am-thuc/chuong-56.html.]

Trợ lý nghĩ rằng người dân Lam Châu không có kiến thức này sẽ vui mừng mà đồng ý, nhưng không ngờ anh ta lại không thay đổi sắc mặt: "Có chuyện gì thì nói ở đây đi."

 

"Nhưng mà..."

 

"Không nói thì tôi đi đây."

 

"Đợi đã," trợ lý lau mồ hôi, "sếp của chúng tôi muốn mua công thức làm bánh nhân thịt."

 

Chu Trường Thanh mỉm cười, nhưng nụ cười còn không chạm tới khóe mắt: "Bánh nhân thịt không phải tôi làm, tôi chỉ là người bán thôi."

 

Trợ lý nhíu mày: "Vậy ai làm, anh gọi cô ta đến, chúng tôi sẵn sàng trả giá cao."

 

"Chỉ e dù anh có trả giá cao đến mấy cũng không chắc có thể mời được cô ấy." Chu Trường Thanh khinh thường nói.

 

Khi trở về thành Mộc Miên, Chu Trường Thanh kể lại chuyện hôm nay cho Thục Nông nghe.

 

Thục Nông nghe xong thấy khá thú vị: "Anh làm tốt lắm."

 

Chu Trường Thanh lo lắng: "Thành chủ, cô có nghĩ họ sau này có thể sẽ mua chuộc người khác trong thành Mộc Miên để lấy công thức không?"

 

Theo anh ta biết, hầu hết nhân viên trong bếp đều biết làm bánh nhân thịt.

 

Thục Nông không mấy bận tâm: "Không sao đâu." Dù sao họ cũng không có lúa mạch.

 

Chu Trường Thanh thầm vỗ tay: Quả không hổ danh là thành chủ! Nhìn xem, điềm tĩnh biết bao! Anh thật sự ngưỡng mộ!

 

Thục Nông hỏi: “Ngày mai anh có đi nữa không? Có thể họ sẽ nhằm vào anh đấy.”

 

Loading...