Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TRÒ CHƠI TÌNH ÁI CÔNG KHAI - C8

Cập nhật lúc: 2024-09-21 10:59:49
Lượt xem: 208

Có vẻ như vẫn chưa kiếm được tiền, lại quay về bán rượu.

 

Đôi môi mỏng của cậu ấy mím chặt, trên khuôn mặt non nớt thoáng hiện sự căng thẳng.

 

"Không có." Cậu ấy khẽ nói, "Nợ đã trả hết rồi."

 

Nói xong, chẳng biết cậu ấy nghĩ đến điều gì, lại bổ sung thêm một câu:

 

"Tôi bị lừa đến đây."

 

Rồi cúi đầu, nét mặt vừa vô tội vừa đáng thương.

 

Tôi chẳng quan tâm mấy, gật đầu mà không nói gì.

 

Mãi đến cuối cùng.

 

Tôi bảo người đưa Nam Nghệ về nhà, sau đó chuẩn bị rời đi cùng mấy vệ sĩ của mình.

 

Nhưng tôi vừa mới đứng dậy, đã bị một bàn tay nắm lấy ống tay áo.

 

"Tôi có thể đi cùng cô không?"

 

Người đàn ông vẫn luôn yên tĩnh tựa như một con búp bê tinh xảo đột nhiên hỏi.

 

Tôi im lặng nhìn đôi mắt ửng đỏ của cậu ấy, cùng với bờ môi mím chặt vì căng thẳng.

 

Một lúc lâu sau, tôi mới nói: "Cậu tên gì?"

 

"Phó Thời Ngôn."

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

11.

 

"Sau này cậu sẽ sống ở đây, tôi cũng thường ở trong căn nhà này.."

 

Tôi ngồi trên ghế sofa, nhìn Phó Thời Ngôn hơi tò mò đánh giá hoàn cảnh xung quanh.

 

Sau đó quay đầu lại, rũ mắt xuống, vành tai hơi đỏ lên: "Sau này cô sẽ thường xuyên đến ở cùng tôi chứ?”

 

Tôi nói: "Xem tâm trạng đã."

 

Lời vừa dứt, tiếng chuông điện thoại vang lên.

 

Là Giang Thần Niên gọi.

 

Tôi ngập ngừng một lúc, sau đó bấm nút nhận cuộc gọi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-choi-tinh-ai-cong-khai/c8.html.]

"Vợ à."

 

"Tôi sẽ cố gắng làm cô vui."

 

Giọng của hai người một trước một sau vang lên.

 

Phó Thời Ngôn không nghe thấy tiếng của Giang Thần Niên, vẫn nhìn tôi với ánh mắt long lanh.

 

Mà Giang Thần Niên rõ ràng nghe thấy giọng của Phó Thời Ngôn.

 

Điện thoại chìm vào im lặng.

 

Một lúc sau, hắn mới nói:

 

"Vợ à, em đang trả thù anh sao?"

 

Tôi liếc nhìn Phó Thời Ngôn, nhàn nhạt nói: 

 

"Chỉ là nghe theo ham muốn thôi, sao vậy, anh có thể tìm tình nhân, còn tôi thì không à?"

 

"Nghe theo ham muốn?" Giang Thần Niên lặp lại từng từ một, giọng ngày càng lạnh lẽo.

 

Cuối cùng, hắn hít một hơi sâu rồi cười nói:

 

 "Tất nhiên là được rồi, vợ à, lần đầu em tìm người, sao không dẫn đến cho anh gặp thử chút."

 

"Lỡ như gặp phải kẻ có ý đồ xấu hoặc không an phận, anh cũng có thể giúp em xử lý."

 

Tôi cười nhạt một tiếng, sau vài giây mới nói: 

 

"Không cần đâu, cậu ấy rất đơn thuần. Tôi sợ anh sẽ làm cậu ấy sợ."

 

Nói xong, hơi thở từ đầu dây bên kia trở nên nặng nề hơn vài phần.

 

Tôi cúp máy, rồi nói với Phó Thời Ngôn:

 

"Ngày mai đi với tôi đến một nơi."

 

12.

 

Lần nữa gặp mặt Nam Nghệ, là tại một bữa tiệc trong giới tổ chức.

 

Chỉ là lần này có nhiều người hơn.

 

Phó Thời Ngôn ngồi bên cạnh tôi, gương mặt non nớt nhận lấy ánh mắt dò xét từ những người xung quanh.

 

Loading...