Chạm để tắt
Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 19. Cốt Truyện Không Thể Tiết Lộ Trước.

Cập nhật lúc: 2024-07-27 09:57:07
Lượt xem: 1

Tần Thanh Nguyện gật gù, tiếp nhận. Ít ra thì, từ chú thích này, hắn có thể xác định được đây không phải là những câu chuyện để chứng minh cho “tình yêu không phân biệt giới tính”. Tần Thanh Nguyện không kỳ thị những người đồng tính. Chỉ là, xuất phát từ chuyện quá khứ của cá nhân, Tần Thanh Nguyện đặc biệt bài xích những gã đàn ông có hành vi quá thân mật với hắn.

 

Tuy nhiên, nếu chỉ có bấy nhiêu thông tin, thì chưa đủ. Tần Thanh Nguyện cau mày:

 

[Cốt truyện đâu?]

 

[Đề nghị chủ nhân...]

 

[Dạ, thưa chị hai Thịt Kho Trứng! Cho tôi hỏi: Cốt truyện đâu?]

 

Tần Thanh Nguyện luôn có khả năng thích ứng rất cao, cho nên, chỉ trải qua vài lần nhắc nhở, hắn đã có thể chính xác ngắt ngang lời cảnh báo của hệ thống. Thịt Kho Trứng bị chặn họng, dòng mặc định không thể thốt ra được, nhấp nha nhấp nháy hồi lâu mới vang lên thanh âm:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/19-cot-truyen-khong-the-tiet-lo-truoc.html.]

[Cốt truyện không thể tiết lộ trước. Mời chủ nhân chọn kịch bản. Sau khi tiếp nhận kịch bản mới có thể mở khóa cốt truyện.]

 

Tần Thanh Nguyện ngẫm nghĩ một lát rồi quyết định:

 

[Tôi sẽ nhận kịch bản vào ca chiều.]

 

Thịt Kho Trứng không nói gì. Mỗi nhân viên của công ty Mê Hoặc Nhân Tâm chỉ cần thực hiện ít nhất một nhiệm vụ trong một tháng là đạt yêu cầu. Bởi vì, dù thời gian trong thế giới ảo chỉ bằng một tỉ lệ rất nhỏ so với thời gian trong thế giới thực, có khi cả đời người trong mấy chục năm hay thậm chí cả trăm năm chỉ gói gọn trong một giấc ngủ dài, tối đa là một tuần. Nhưng những nhân viên xuyên nhanh cũng là con người, họ cần có thời gian để dọn dẹp cảm xúc và ký ức của thế giới ảo còn tồn đọng, có người còn cần phải điều trị sang chấn tâm lý nữa, nên công ty không ép buộc họ nhận nhiều hơn một nhiệm vụ trong một tháng. Nhân viên nào muốn nhận nhiệm vụ thứ hai trong khoảng thời gian cách nhau dưới mười lăm ngày thì phải trải qua kiểm tra gắt gao về sức khỏe và cả thần kinh, còn phải ký cam kết chịu hoàn toàn trách nhiệm nếu xảy ra sự cố.

 

Thêm vào đó, đa số nhân viên của công ty Mê Hoặc Nhân Tâm đều vẫn đang sống chung với gia đình, nên trước khi tiến vào thế giới ảo mà có khi phải ngủ một giấc đến cả tuần lễ, họ cũng cần phải thu xếp việc riêng. Vì vậy, nhân viên có quyền quyết định thời gian tiếp nhận công việc, không có bất cứ người nào hay hệ thống nào có quyền thúc giục hay trì hoãn. Thế là, Tần Thanh Nguyện tắt hệ thống, rồi mở lại tờ quyết định chuyển công tác, dựa theo thông tin ghi trên đó, tìm đến phòng làm việc cá nhân của mình.

 

Đứng trước cánh cửa màu xanh nước biển, Tần Thanh Nguyện âm thầm vui mừng vì đã có thể thoát khỏi mảng màu hồng phấn đầy ám ảnh kia. Nhưng khi mở cửa ra bước vào bên trong phòng, Tần Thanh Nguyện mới biết bản thân hắn đã lầm to, lầm rất to. Bởi vì, sau cánh cửa màu xanh đơn giản kia, là một căn phòng rộng rãi phủ một màu hồng đến nhức mắt.

 

Trong không gian tràn ngập sắc hoa đào ấy lại có một chiếc giường chiếm gần phân nửa diện tích với lớp nệm thật dày, chỉ nhìn thôi đã thấy vô cùng êm ái. Có một nơi ngả lưng để chìm vào nhiệm vụ một thoải mái như thế, lẽ ra Tần Thanh Nguyện phải thấy may mắn và hài lòng. Và thật ra, hắn đã cảm thấy may mắn và hài lòng, cho đến khi hắn nhìn thấy những thứ bày trên giường và xung quanh giường. Tần Thanh Nguyện đã từng nhìn thấy những thứ này một lần, trong phòng trừng phạt dành cho một đồng nghiệp ở Đội Vũ Lực, người mà đến tận bây giờ vẫn còn đang phải điều trị sang chấn tâm lý.

Loading...