Chạm để tắt
Chạm để tắt

TRINH CƠ - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-07-18 16:29:10
Lượt xem: 1,644

10

 

Khi quay lại, nhìn thấy người đàn ông uy nghiêm trong ký ức, ta kinh ngạc kêu lên: "Cha!"

 

Nghĩ đến kiếp trước cha dành trọn cuộc đời bảo vệ biên cương, đến khi ông chec cũng không thể gặp lại con cái, lòng ta cảm xúc trào dâng, không kìm được lao đến ôm cha rơi lệ.

 

"Được rồi, đừng khóc nữa."

 

Cha nhẹ vỗ vai ta, thở dài: 

 

"Đúng như lời con nói, phía dân du mục đang bùng phát dịch bệnh, không còn sức tấn công Đại Lương, đội quân Khăn đỏ ngày càng lớn mạnh, đang ngầm chiêu mộ binh mã…”

 

"Chỉ là hai mươi vạn đại quân của ta thật sự đều bại dưới tay Liêu Quốc… Đại Lương thật sự sẽ diệt vong sao?"

 

Một lúc lâu sau ta mới ngừng khóc gật đầu:

 

 "Đúng vậy... kiếp trước sau khi con chec đã nhìn thấy Đại Lương bị đổi chủ..."

 

Đang nói, ta chợt cảm thấy có điều gì đó không đúng.

 

Trong thư của ta không hề đề cập đến việc cha ta bại trận, Đại Lương diệt vong, chẳng lẽ cha...

 

Ta buột miệng nói:

 

"Cha! Cha cũng sống lại rồi sao?"

 

Không biết từ đâu xuất hiện một bóng người:

 

"Không phải ông ấy, là ta!"

 

Khi nhìn rõ thiếu niên anh tuấn vô song, ta nghiêm chỉnh muốn quỳ xuống:

 

"Bái kiến thái tử điện hạ!"

 

Thái tử Tần Tiêu đỡ ta đứng dậy:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trinh-co/chuong-8.html.]

"Không cần đa lễ, nàng nói xem nàng còn biết gì nữa?"

 

"Chuyện này…"

 

Ta ấp úng, liếc nhìn cha cầu cứu.

 

Nói thế nào bây giờ?

 

Trước mặt thái tử mà nói rằng Đại Lương sẽ diệt vong, chẳng phải là tội chec sao?

 

Tần Tiêu cười nhẹ, như đoán được tâm tư ta, chậm rãi nói:

 

"Ta mơ thấy quân Khăn đỏ liên minh với Liêu Quốc, trong ngoài hợp sức đánh bại đại quân ta, sau đó Đại Lương diệt vong!

 

"Chỉ là giấc mơ có đuôi mà không có đầu, rất hỗn loạn, nhiều chỗ không rõ ràng, ta vốn không để ý đến nó.”

 

"Sau đó Tống tướng quân báo nhận được một phong thư của cao nhân, nội dung trùng khớp với giấc mơ của ta, lại từng bước được chứng thực, ta mới biết đó đều là những chuyện sẽ xảy ra trong tương lai!”

 

"Trong thư nàng có nói rằng nguyên nhân chủ yếu khiến quân Khăn đỏ có thể liên minh với Liêu Quốc, là do quân Khăn đỏ giúp hoàng đế Liêu Quốc tìm được tình yêu đích thực. Sau đó chúng ta lần theo manh mối điều tra ra, biết được người con gái đó là cô nương Trân Trân được Tiết Trường Độ đưa về, hiện giờ ta đã phái người đưa Trân Trân về cho Liêu Quốc, Liêu Quốc đồng ý không can thiệp vào nội chiến của Đại Lương nữa! 

 

Đội quân Khăn đỏ cũng bị chúng ta phá mấy doanh trại, chúng từng bước rút lui, hiện giờ đã trốn vào núi sâu."

 

Ta vui mừng nói:

 

"Tốt quá, không có sự trợ giúp của Liêu Quốc, quân Khăn đỏ không còn đáng sợ nữa! Bi kịch kiếp trước sẽ không thể xảy ra!"

Edit bởi Ú nu phơi nắng, đứa nào reup sẽ bị ỉa chảy suốt đời!!!

 

Tần Tiêu lắc đầu:

 

"Thủ lĩnh đội quân Khăn đỏ là Trịnh Vũ lòng lang dạ sói, một ngày không trừ khử được hắn thì Đại Lương vẫn không thể bình yên! Nàng nhớ lại xem còn thông tin quan trọng nào về quân Khăn đỏ không?"

 

Trong khoảnh khắc, trong đầu ta chợt lóe lên một ý nghĩ.

 

Ta hưng phấn kêu lên: "Ta có cách tiêu diệt bọn chúng mà không tốn một binh một tốt nào!”

 

"Trinh Cơ! Có được Trinh Cơ sẽ có được thiên hạ! Trinh Cơ sẽ dẫn dụ quân Khăn đỏ đến!"

 

Loading...