Chạm để tắt
Chạm để tắt

TRÊU CHỌC TIỂU THỤ TRONG TRUYỆN ĐAM MỸ - C10

Cập nhật lúc: 2024-08-06 17:34:41
Lượt xem: 744

11.

 

Có hai hậu quả của việc uống quá nhiều rượu.

 

Một loại là ngủ như ch, một loại là nửa đêm dễ bị nước tiểu làm cho nghẹn tỉnh.

 

Lâm Cảnh Hoài thuộc loại thứ nhất, Hoắc Quân Liên thuộc loại thứ hai.

 

Vì vậy liền có Hoắc Quân Liên nửa đêm đi vệ sinh bị nước xối ướt hết người, đụng ngã một cánh cửa khác của nhà vệ sinh và nhìn thấy một loạt cảnh tượng như tôi đang ở trên giường của Lâm Cảnh Hoài.

 

So với việc gặp ma còn kích thích hơn.

 

“Tô Niệm! Cô đang làm cái gì vậy?”

 

Anh ta trông như sắp lao lên muốn ăn tươi nuốt sống tôi, làm cho tôi tỉnh hẳn ra.

 

Nhìn xuống Lâm Cảnh Hoài, xích sắt chẳng biết lúc nào đã quấn lên cổ, một đầu khác treo trên mắt cá chân tôi.

 

Thoạt nhìn giống như là tôi trói buộc Lâm Cảnh Hoài.

 

“Tô Niệm, không ngờ cô lại ác độc như vậy!”

 

Tôi lười giải thích, nhìn Hoắc Quân Liên bế Lâm Cảnh Hoài lên khỏi mặt đất, sau đó từng vòng cởi bỏ xích trên cổ cậu.

 

Sau khi xác định người bị trói thực tế là tôi, anh ta lại dõng dạc nói: “Tô Niệm, cô đừng cố gắng hãm hại Cảnh Hoài, em ấy đơn thuần đến mức nào, tôi biết.”

 

Tôi khinh thường, quả nhiên có vài người chỉ tin tưởng điều mình muốn tin.

 

Cho dù sự thật bày ra trước mắt cũng sẽ lựa chọn làm như không thấy, tự mình phán đoán.

 

Lúc này, Lâm Cảnh Hoài ngây thơ vẫn đang mơ, không ngừng lẩm bẩm: 

 

“Chị…ơi…chị.”

 

Mặt Hoắc Quân Liên đen như đáy nồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/treu-choc-tieu-thu-trong-truyen-dam-my/c10.html.]

 

“Tô Niệm, tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu.”

 

Này, không phải chứ, chuyện này liên quan quái gì đến tôi?

 

Nếu không phải hiện giờ tôi quá mềm yếu, không có sức lực, tôi…tôi, tôi vẫn là cái gì cũng không làm được.

 

Hoắc Quân Liên là nhân vật chính của thế giới này, có hào quang của riêng mình.

 

Dù sao tôi cũng chẳng làm gì được anh ta.

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Thôi vậy, muốn làm gì thì làm, tôi chọn cách nằm.

 

Loại tay chân dang rộng.

 

Nhưng Hoắc Quân Liên lại không vui: “Cảnh Hoài thân thể yếu, phải ngủ trên giường.”

 

Sau đó anh ta đá tôi xuống đất không thương tiếc.

 

Đúng là không phải đàn ông!

 

Dù sao đêm nay ngoại trừ Lâm Cảnh Hoài, không ai có thể ngủ.

 

Hoắc Quân Liên trông giữ cả một đêm, buổi sáng dưới mắt có hai quầng đen to, sau khi xác nhận xích sắt của tôi rất chắc, ôm Lâm Cảnh Hoài ra phòng khách.

 

Trước khi ra cửa còn cố ý cảnh cáo tôi: “Nếu dám có ý đồ với Cảnh Hoài, cô ch chắc!”

 

Tôi lấy lại sức, không nhẫn nhịn anh ta nữa, há mồm để lại một loại dấu răng chỉnh tề trên ngón trỏ của anh ta.

 

Hoắc Quân Liên kiên cường đến mức đau đến nhe răng trợn mắt cũng không phát ra âm thanh.

 

Sợ đánh thức Lâm Cảnh Hoài còn đang ngủ.

 

Ngay cả tiếng đóng cửa cũng cẩn thận từng li từng tí.

 

 

Loading...