Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trẫm là Hoàng đế - 2

Cập nhật lúc: 2024-09-28 06:14:32
Lượt xem: 243

“Mục Lăng giấu giếm thân phận nhập quân, đây là tội khi quân, theo luật phải trảm!”

 

Trẫm hết chỗ nói rồi. Lông gà lông vịt gì cũng dám bay ở chỗ này.

 

Trong tay Mục Lăng tuy rằng nắm giữ binh quyền, nhưng vì nàng là nữ tử, tuyệt đối sẽ không có khả năng tạo phản. Hơn nữa nàng còn là hậu duệ của một gia tộc trung liệt.

 

Trẫm vốn còn có chút lo lắng vì cho Mục Lăng binh quyền lớn như vậy có thể nảy sinh dã tâm của nàng hay không, suy nghĩ sau này sẽ tìm cơ hội dạy dỗ nàng một chút. Không ngờ tại cung yến đã trực tiếp cho trẫm một bất ngờ.

 

Trẫm rất vui vẻ.

 

“Xin bệ hạ trừng phạt Mục Lăng, để răn đe.”

 

Nếu tên sĩ quan phụ tá xui xẻo này có thể câm miệng, trẫm sẽ càng vui vẻ.

 

“Ngươi nói có lý, quả thật không thể không phạt. Vậy phạt bổng lộc nửa năm của Mục Lăng.”

 

Lông mày Mục Lăng nhíu chặt thoáng cái giãn ra: “Đa tạ bệ hạ ân điển.”

 

“Hoàng thượng!” Sĩ quan phụ tá hét lớn một tiếng.

 

“Ngươi phản đối như vậy hay là ngươi tới làm hoàng đế luôn đi?”

 

Trẫm thật sự nhịn đủ rồi.

 

Trước có Nhàn phi ép trẫm uống canh bổ thận trước công chúng, sau có sĩ quan phụ tá ép trẫm xử phạt trên đại điện. Trẫm chỉ già thôi chứ không phải không biết động đao.

 

Lúc này sĩ quan phụ tá mới câm miệng.

 

Trẫm khịt mũi: “Mục tướng quân, sĩ quan phụ tá của ngươi là người hết sức trung thành và tận tâm.” Bốn chữ sau trẫm dùng hết sức dùng sức để nói.

 

“Vi thần không kiểm soát tốt nên mới để cho hắn phạm phản sai lầm lớn như thế.”

 

Mục Lăng nháy mắt, hai tướng sĩ phía sau tiến lên bịt miệng sĩ quan phụ tá kéo hắn xuống. Viên sĩ quan phụ tá mở to hai mắt, khóc huhu.

 

Tất cả mọi người ăn ý vờ như không nhìn thấy.

 

03

 

Rượu qua ba tuần, trẫm muốn trở về.

 

Trẫm vừa mới chuẩn bị đứng dậy, liền thấy Phò mã tát Tam công chúa của trẫm một cái.

 

Đợi đã, trẫm vừa nhìn thấy cái gì? Phò mã... Tại cung yến... tát Công chúa? Trẫm hoài nghi mắt mình bị mù.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tram-la-hoang-de/2.html.]

“Lý Dung, ngươi là nữ nhân độc ác, hèn hạ vô sỉ! Là tại vì ngươi, hại ta và Thiên Thiên chia tay nhiều năm, hôm nay ta muốn hoà ly!” Tiếng hét kích động vang lên khắp đại điện.

 

Tất cả mọi người nhìn thấy Phò mã vừa chỉ vào mặt Tam công chúa mắng chửi, vừa an ủi nữ tử ngây thơ đáng yêu kia.

 

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Tên cẩu Phò mã này, mỗi lời hắn nói ra đều giẫm lên mặt trẫm nhảy nhót.

 

“Không, A Thần, ta không có hại nàng ta, là nàng ta hãm hại ta, chàng tin ta đi.”

 

“Thiên Thiên trời sinh bản tính lương thiện, nếu không phải lúc trước ngươi dùng thủ đoạn, ta làm sao có thể cưới loại nữ nhân trời sinh phóng đãng như ngươi làm vợ.”

 

“Thì ra chàng vẫn luôn đối xử với ta như vậy.” Tam công chúa cười thê thảm: “Nếu không phải ta, chàng đã sớm c.h.ế.t vào mùa đông năm ấy, làm sao có được vinh hoa phú quý như hôm nay?”

 

“Cho dù c.h.ế.t cũng tốt hơn là ở bên cạnh ngươi. Từng phút từng giây ở bên ngươi, đều khiến ta vô cùng ghê tởm.”

 

Phò mã chán ghét nhìn Tam công chúa, sắc mặt Tam công chúa nhất thời trắng bệch như tờ giấy, cúi đầu khóc thương.

 

Trẫm nghe không nổi, đưa cho Hoàng hậu một ánh mắt. Hoàng hậu ngầm hiểu, lập tức an bài cung nữ thị vệ kéo hai người đang diễn cảnh khổ tình xuống.

 

Trẫm hiện giờ rất tức giận, cần phải tru di cửu tộc để nguôi giận.

 

Trẫm nhắm lửa giận ngay phụ thân của Phò mã - Lễ bộ thị lang. Lễ bộ thị lang bản lĩnh không lớn, bình thường rất tham tiền. Nhưng hắn nhát gan, cũng không dám tham ô.

 

Năm năm trước, phụ thân Phò mã bị cuốn vào một vụ án tham ô, vốn nên xét nhà, nhưng Tam công chúa quỳ gối trước cửa cung nói cuộc đời này mình không phải Phò mã thì không lấy chồng.

 

Trẫm vốn yêu thương nữ nhi này, cũng không muốn phu quân của Tam công chúa có xuất thân tội thần, hơn nữa phụ thân Phò mã tham ô cũng không nhiều, nên mới buông tha cho hắn.

 

Mấy năm nay, hắn dựa vào mối quan hệ này mới thăng tới chức làm Lễ bộ Thị lang.

 

Trẫm cho rằng phàm là người có đầu óc bình thường đều nên cung phụng Tam công chúa, không ngờ Phò mã cũng dám công khai đánh Công chúa.

 

“Xem ra Lễ bộ thị lang ngồi cái ghế này quá lâu nên đầu óc đã không minh mẫn lắm. Mũ ô sa trên đỉnh đầu không muốn thì cứ nói thẳng một tiếng, trẫm sẽ thông cảm cho ngươi.”

 

Lễ bộ thị lang hoảng hốt quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu cầu xin tha thứ: “Bệ hạ, xin hãy tha thứ cho thần, thần không biết chuyện này, thần thực sự không biết.”

 

“Không ai hiểu rõ con mình bằng phụ mẫu, ngươi thân là phụ thân của Phò mã, ngươi nói ngươi không biết là không biết sao!”

 

“Thần, thần không dám, thần thật sự không dám đối xử với Công chúa như vậy!” Lễ bộ thị lang có khổ nói không nên lời: “Đều là vì tên nghịch tử kia, đây đều là vì cái tên nghịch tử kia, thần và người nhà thần đều không biết!”

 

“Người đâu, đưa Lễ bộ thị lang,...” Trẫm nói được một nửa, đột nhiên cảm giác tay áo cổ tay có lực kéo, là Hoàng hậu.

 

“Bệ hạ, Tam công chúa bên kia cần người đi qua một chút.”

 

Trẫm dừng một chút, phất phất tay bảo thị vệ kéo Lễ bộ thị lang xuống trước, trẫm và Hoàng hậu đến phủ Tam công chúa.

 

Loading...