Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TRAI NGỌC - Chương 1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-08-28 19:22:44
Lượt xem: 354

1.

“Lý Mộc, em chưa bao giờ nghĩ đến việc ở bên anh sao?” 

"Không phải em đã đồng ý đưa anh về gặp bố mẹ em trong Tết Đoan Ngọ sao? Tại sao em lại đổi ý?"

Bạn trai Trần Tầm của tôi vừa hỏi tôi vừa kìm nước mắt. 

Khi tôi nhìn thấy anh ấy khóc, trái tim tôi bắt đầu đau đớn. 

Trần Tầm là người đẹp trai nhất trong số những người tôi từng hẹn hò. 

Anh ấy cao 1m88, ngũ quan tinh xảo và trông hơi giống Kim Thành Vũ. 

Đối với người nhan khống* như tôi bị mê hoặc đến điên đảo.

(Nhan khống: mê ngoại hình đẹp.)

Tôi nhanh chóng an ủi anh: 

“Bố mẹ em ở nông thôn, quê em hẻo lánh lắm, anh không nên quen…” 

“Đều là cớ cả! Chắc em chỉ đang đùa giỡn với anh thôi. Em căn bản không thích anh chút nào." Trần Tầm giận dữ ngắt lời tôi. 

Tôi muốn an ủi anh ấy thêm vài lời nữa. 

Trần Tầm xuống xe, rầm một tiếng đóng cửa xe rồi rời đi. 

Tôi thở dài. 

Anh ấy không biết rằng tôi đang bảo vệ anh ấy, bằng cách không đưa anh ấy về gặp bố mẹ tôi. 

Làng của chúng tôi vô cùng giàu có. 

Ngay cả nhà vệ sinh trong mỗi gia đình cũng được trang trí bằng vàng. 

Tất cả đều nhờ vào tài nuôi ngọc trai của mẹ tôi. 

Mẹ nuôi ngọc trai không cần nước, mẹ chỉ cần một chiếc giường và một người đàn ông nặng 150kg. 

Sau khi những người đó vào phòng nuôi trai của mẹ tôi, họ không bao giờ đi ra nữa. 

Thoạt nhìn có vẻ rất tà ác. 

Bây giờ đang là mùa nuôi trai, mẹ đã giục tôi đưa bạn trai về. 

Tôi sợ Trần Tầm sẽ bị tổn thương. 

Rốt cuộc thì tôi thực sự thích anh ấy. 

Tôi lái xe về nhà.

Sau khi tắm xong, tôi cảm thấy dễ chịu hơn. 

Tôi mở iPad, ngồi trên ghế sofa. 

Trên màn hình xuất hiện bóng dáng của Trần Tầm. 

Anh ấy rất nghe lời, đã quay lại ngôi nhà tôi đã mua đúng hạn. 

Tất nhiên, tôi không phải là kẻ biến thái. 

Việc lắp đặt một camera giấu kín trong nhà là điều bình thường. 

Nếu bạn có một chú mèo con dễ thương, bạn có muốn nhìn thấy nó bất cứ lúc nào không? 

Tôi chỉ là yêu Trần Tầm rất nhiều. 

Tôi cong môi nhấp một ngụm vang đỏ trên bàn rồi nhìn lại màn hình.

Trần Á mặc bộ đồ ngủ bằng lụa hai dây bước ra khỏi phòng dụi mắt. 

Cô trìu mến nắm lấy cánh tay Trần Tầm, không biết cô đang nói cái gì. 

Dù biết cô ấy là em gái của Trần Tầm nhưng tôi vẫn cảm thấy khó chịu. 

Tôi tăng âm lượng trên máy tính bảng của mình để nghe họ nói gì. 

"Anh ơi, con khốn Lý Mộc đó không phải đã đồng ý đưa anh về gặp bố mẹ nó sao?"

“Con khốn đó cảnh giác quá cao, cô ta khác với những người vớ vẩn trước đây, quá khó xử lý.

Tôi nhíu mày một cái, uống hết rượu trong tay. 

Đây là... 

Trần Á nhíu mày, "nên làm sao bây giờ? Phòng phát sóng trực tiếp ông chủ đã đưa tiền đặt cọc, muốn nhìn anh hà. n. h hạ nhà Lý Mộc đến ch. ế. t." 

"Anh sẽ nghĩ biện pháp." Trần Tầm sắc mặt ảm đạm. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trai-ngoc/chuong-1.html.]

Trần Á bĩu môi, nắm chặt tay: 

"Con khốn Lý Mộc đó lại dám làm anh trai em khó xử như thế này, đến lúc đó phải quay thêm mấy video của cô ta, để con ch.ó chơ. i với cô ta." 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

Tôi im lặng lắng nghe cuộc trò chuyện của họ. 

Tôi không ngờ rằng mình đang nuôi một cô gái lòng dạ rắn rết. 

 

Trần Tầm đã bịa đặt thân phận và cố tình tiếp cận tôi. 

Công việc của anh ấy là quay những video gây tò mò. 

Nội dung video đa dạng, nhưng không giới hạn ở nhiều hành vi lạ. m d. ụ. ng tì. nh d. ụ. c khác nhau để nhận phần thưởng từ phòng phát sóng trực tiếp. 

Anh ta có thể tự quyết định nội dung mình quay. 

Tôi là mục tiêu của anh ta. 

Tôi đặt điện thoại xuống xoa trán. 

Nhưng còn chưa biết ai là thợ săn đâu. 

Ngày hôm sau, tôi gọi điện cho Trần Tầm nói với giọng dịu dàng: “anh yêu, em đã nghĩ kỹ rồi, em sẵn lòng đưa anh đi gặp bố mẹ em." 

"Mộc Mộc, anh yêu em rất nhiều." 

“Anh có thể mang em gái và bố đi cùng không? Nó giống như cuộc gặp gỡ giữa cha mẹ hai bên." 

Giọng nói của Trần Tầm tràn ngập niềm vui không thể kiểm soát được. "Tất nhiên rồi.”

2.

Quê tôi cách đây khá xa, cũng rất hẻo lánh. 

Không có đường sắt cao tốc hay máy bay. 

Chỉ có xe lửa sơn da màu xanh lá cây nguyên thủy. 

Trần Tầm nói rằng ngồi trên chuyến tàu màu xanh lá cây không thoải mái nên anh muốn lái xe tới đó. 

Anh ta cũng sợ tôi lái xe mệt nên đã lái xe đến, đó cũng là xe của anh ta. 

Anh ta nói xe của mình rộng rãi và ngồi không cảm thấy mệt mỏi. 

Tôi gật đầu đồng ý, chào bố Trần Tầm rồi lên xe. 

Chiếc xe chỉ mới chạy được hai phút thì một con quạ đập vào kính chắn gió. 

Trần Tầm vội vàng đạp phanh. 

Con quạ sau khi đập vào kính thì thịt nát, m. á. u nhỏ xuống từng giọt. 

Trần Tầm vội vàng xuống xe xử lý. 

“Con quạ này đúng là không có mắt, ch. ế. t cũng đáng.” 

Trần Tầm chửi rủa rồi quay trở lại xe. 

Ngay khi chúng tôi lái xe đến ngã tư tiếp theo, cán ch. ế. t một con mèo đen. 

Chủ nhân của con mèo đen ngồi dưới đất khóc lóc ăn vạ. 

Trần Tầm trả cho hắn năm nghìn tệ hắn ta mới chịu rời đi. 

Trần Tầm sắc mặt u ám trở lại xe. 

"Sao hôm nay lại xui xẻo như vậy?" cha Trần sắc mặt có chút khó coi. 

Trần Á mỉm cười ôm lấy vai cha Trần, "những việc tốt đẹp thường đến lúc khó khăn." 

"Nói đến xui xẻo, con nghĩ đến một người bạn con gặp khi còn đi học." 

“Người đó thật xui xẻo. Con nghĩ cô ấy chắc là khắc con, thật khó chịu. Sau khi gặp cô ấy, con bắt đầu xui xẻo, điểm số thì tụt dốc, cứ thua liên tục." 

"Có một người như vậy sao?" tôi mở nắp chai uống miếng nước. 

"Đúng vậy, vì vậy, để dạy cho con khốn đó một bài học, em đã nhờ người xăm lên mặt cô ấy." 

Trần Á nghĩ rằng tôi có hứng thú nên cô ấy nói hăng hái hơn. 

"Cô ấy vừa khóc vừa la hét, sau khi xăm xong cô ấy không có tiền để trả. Sao có thể như vậy được, làm gì có bữa cơm nào miễn phí, những người thợ đã làm việc chăm chỉ vậy mà, sao có thể không trả được." 

“Chị đoán xem, cuối cùng cô ấy làm sao để trả tiền?" Trần Á mỉm cười hỏi tôi. 

"Làm công trả tiền?" 

"Tất nhiên là không phải, cô ta quá đê tiện, thậm chí còn ngủ với thợ xăm đó để trả nợ. Thợ xăm đó có khi bằng tuổi bố cô ta.

Loading...