Chạm để tắt
Chạm để tắt

Trạch nữ chơi game kinh dị - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-07-31 14:10:38
Lượt xem: 162

Vừa về đến nhà, tôi đã ngã phịch xuống ghế sofa, sau đó ngọ nguậy ở trên người mẹ: "Mẹ, ma mi, má ma, mẹ ới ~”

Mẹ ghét bỏ đẩy cái đầu to của tôi ra: “Cút.”

Tôi hài lòng cút đi.

Bố bưng một nồi canh gà nóng hổi từ trong phòng bếp ra, ông dịu dàng nói: “Vợ ơi, con gái, mau tới nếm thử cháo gà anh/ bố đã hầm 4 tiếng nè.”

Tôi ngay lập tức trở lên đầy sức sống, lao đến bàn ăn chuẩn bị bắt đầu.

Mẹ dùng chiếc đũa gõ vào tay tôi rồi liếc tôi một cái:

“Con đi gọi em trai ra ăn cơm đi.”

Tôi trực tiếp kéo dài giọng ra: “Thằng nhóc Vãn, ra ăn cơm.”

Bà nội gắp miếng cánh gà vào bát tôi rồi nở nụ cười đôn hậu:

“Kệ nó, thằng nhóc lớn như thế rồi không đói đâu, con ăn cánh gà trước đi.”

Khương Vãn lao ra khỏi phòng và cướp cánh gà trong tay tôi chỉ bằng một lần cắn.

“Thật ngon, bố nấu ăn ngon quá đi.”

Tôi đạp cho thằng em một cái thật mạnh rồi trợn mắt nhìn nó, sau đó mới thắc mắc:

“Mẹ, trò chơi kinh khủng gì thế? Chúng ta xuyên không rồi sao?”

Thành viên trong gia đình ngơ ngác nhìn nhau, ngay khi Khương Vãn muốn giải thích liền bị mẹ dùng cả cái đùi gà to nhét vào miệng.

Mẹ nháy mắt và dùng tay ra hiệu thằng nhóc im lặng : “Cái này tạm thời không thể nói, dù sao đi nữa thì con cũng rảnh rỗi ở nhà cả ngày, bây giờ tìm chuyện làm cũng tốt.”

Tôi muốn hỏi thêm nhưng bị tiếng động cành cạch ở nhà bên cạnh cắt ngang.

Tôi bưng bát cơm muốn đi xem trò vui.

Nhà bên cạnh là bà mẹ dịu dàng và người chơi, trước mặt họ là một người đàn ông có khuôn mặt dữ tợn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trach-nu-choi-game-kinh-di/chuong-5.html.]

Người đàn ông bạo hành gia đình cầm con d.a.o làm bếp với vẻ mặt hung ác, hắn ta dùng sống d.a.o đ.â.m mạnh vào lưng của người vợ.

Dù cho người vợ có bò dậy bao nhiêu lần thì đều bị sống đao đ.â.m gục xuống sàn, những lời nói khó nghe tràn ngập trong căn phòng.

“Đồ gái điếm mày, mày không nấu cơm thì tao ăn cái gì hả? Cái đồ nuôi tốn cơm đó xứng đáng để mày che chở đến thế à?”

“Tao thật là xui xẻo mới cưới một con đàn như mày, tao nhổ vào.”

Hắn ta chán ghét nhổ một bãi nước miếng, sau đó hắn ta túm mái tóc dài của người phụ nữ và đập đầu bà ấy xuống bàn khiến m.á.u chảy dọc từ cổ xuống cơ thể người phụ nữ.

Cô gái được người phụ nữ bảo vệ chặt chẽ  trong vòng tay, trên khuôn mặt tràn ngập sợ hãi, quần áo ướt đẫm nước mắt.

Cô ấy dường như đã quên mất đây là một trò chơi kinh dị mà lấy hết can đảm cầm  cái gạt tàn thuốc trên bàn đập vào người đàn ông kia.

Chiếc gạt tàn thuốc sượt qua trán người đàn ông bạo hành gia đình và để lại một vệt máu.

Hành động này đã trực tiếp chọc giận người đàn ông bạo lực gia đình, hắn ta cầm con d.a.o làm bếp muốn c.h.é.m qua đó.

Tôi sợ đến mức ném cái bát qua, oh yeah! Cái bát đập thẳng vào lưng hắn ta.

Kết quả là, kẻ bạo hành gia đình chuyển thẳng sự chú ý của hắn ta về phía tôi, hắn định cầm con d.a.o làm bếp lao về phía tôi.

Tôi lập tức rụt cổ về nhà: “Bố, mẹ ơi, cứu con, g.i.ế.c người rồi!”

Bố đã thay đổi thái độ ôn tồn lễ độ nữa mà trực tiếp lấy con d.a.o rựa 4 mét ra phi vào người đàn ông bạo hành gia đình.

Người đàn ông bạo hành gia đình còn chưa kịp tránh thì đã bị con d.a.o đối diện c.h.é.m thành một nửa, trong ánh mắt hắn ta vẫn còn sự sợ hãi.

Cô gái đỡ người mẹ chồng chất vết thương đi ra ngoài, nhìn thấy hai nửa t.h.i t.h.ể đang nằm trên đất không chịu được mà run rẩy.

Người đàn bà không cảm thấy g.i.ế.c người có cái gì là không bình thường, bà ấy cảm kích nói với bố: “Cảm ơn mọi người, cuối cùng tôi và Ý Ý đã có thể thoát khỏi con quỷ này. Kể từ nay về sau, hai mẹ con chúng tôi sẽ sống nương tựa vào nhau.”

Tôi nhìn người chơi khác Lâm Ý với ánh mắt phức tạp.

Ba đem ta đẩy trở về trong phòng, mở miệng: “Đứa trẻ này, con đừng có xen vào chuyện của người lớn mau đi ăn cơm.”

Tôi ngoan ngoãn quay lại uống canh gà.

Bà nội cứ gắp cho tôi, thức ăn trong bát đã được chất cao lên rồi bà lại nhìn chiếc cằm của tôi đau lòng mà nói: “Ôi chao, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tảo Tảo nhà ta ốm quá, con ăn nhiều vào.”

Loading...