Trắc Phi Yêu Nghiệt - Chương 3 + 4

Cập nhật lúc: 2024-07-05 01:30:11
Lượt xem: 3,237

Chương 3: Kế Hoạch

 

Vân Thư ngạc nhiên: "Muội thật sự ủng hộ ta sao?"

 

Ta mỉm cười:

 

"Hí bản chẳng phải đều viết như vậy sao, tiểu thư khuê các và công tử nhà giàu che giấu thân phận, quen biết nhau trong hoàn cảnh éo le, cuối cùng nên duyên vợ chồng, trăm năm hạnh phúc." 

 

Không chỉ vậy, ta còn muốn thêm dầu vào lửa:

 

"Tỷ tỷ, Thái tử điện hạ gặp qua vô số nữ nhân, tỷ muốn có được sự sủng ái của hắn, phải có chút bản lĩnh bên mình."

 

"Hồng ma ma quản lý Hồng Túy Lâu nhiều năm như vậy, chắc chắn có bí quyết dạy dỗ con gái. Tỷ tỷ không bằng học hỏi Hồng ma ma một chút, đến lúc đó ở bên cạnh Thái tử điện hạ, nhất định có thể khiến hắn mê mẩn."

 

Vân Thư bừng tỉnh đại ngộ:

 

"Hồng ma ma, hãy dạy ta những chiêu trò mà người dùng để dạy dỗ các cô nương khác."

 

"Vâng!" Hồng ma ma nịnh nọt, "Lão nô nhất định sẽ dốc hết sức lực, truyền dạy hết mọi bí kíp."

 

Ta cúi đầu, che giấu vẻ thích thú trong mắt.

 

Trên sân khấu, kép hát và đào hát ca múa, phấn son lộng lẫy, cả khán phòng vỗ tay tán thưởng.

 

Nhưng mỗi câu họ nói, mỗi động tác họ làm, đều diễn theo kịch bản.

 

Kịch bản bảo họ khóc, họ liền khóc; bảo họ cười, họ liền cười.

 

Kiếp trước, mỗi nhát d.a.o Vân Thư rạch trên người ta, ta đều khắc cốt ghi tâm.

 

Một đao g.i.ế.c c.h.ế.t nàng ta, chẳng phải là để Vân Thư c.h.ế.t quá dễ dàng sao.

 

Vì vậy, ta cũng viết cho Vân Thư một vở kịch.

 

Để nàng ta nếm trải cảm giác sung sướng tột độ, sau đó rơi xuống vực sâu, chẳng phải thú vị hơn sao?

 

So với việc g.i.ế.c c.h.ế.t ngay lập tức, ta càng thích bày binh bố trận.

 

Cũng giống như con thiêu thân lao đầu vào mạng nhện, bị tơ nhện quấn chặt từng tấc, cho đến khi xương cốt không còn.

 

Vân Thư tưởng mình là phượng hoàng mệnh, nào ngờ, vở kịch hay này mới chỉ bắt mới bắt đầu.

 

Ngày hôm sau, ta gọi nha hoàn Mặc Họa đến, đưa cho cô ấy hai mươi lượng bạc.

 

"Nghe nói mẫu thân ngươi bị bệnh nặng, số bạc này dùng để chữa bệnh cho bà ấy. Nếu không đủ, cứ đến tìm ta."

 

Mặc Họa là nha hoàn thân cận của Vân Thư.

 

Đi xem hí, tất nhiên phải mua một chỗ ngồi tốt, mới có thể nhìn rõ từng cử chỉ, hành động của các vai diễn trên sân khấu, phải không?

 

Mặc Họa quỳ rạp xuống đất, dập đầu cành cạch:

 

"Cảm ơn nhị tiểu thư, cảm ơn nhị tiểu thư!"

 

Ta đỡ cô ấy dậy:

 

"Không cần đa lễ, ta cũng chỉ làm chút chuyện trong khả năng thôi."

 

Mặc Họa nghẹn ngào:

 

"Nhưng nô tỳ đã cầu xin đại tiểu thư, đại tiểu thư lại mắng nô tỳ là thân phận thấp hèn, c.h.ế.t cũng không đáng tiếc."

 

Sống lại một đời, ta cũng hiểu thêm về Vân Thư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trac-phi-yeu-nghiet/chuong-3-4.html.]

 

Vân Thư hàng tháng đều bố thí cháo cho dân nghèo, những bậc quyền quý trong kinh thành, ai ai cũng khen Vân đại tiểu thư có tấm lòng Bồ Tát.

 

Vậy mà lại bỏ ngoài tai tiếng khóc than ngay bên cạnh mình.

 

Kiếp trước, vào mùa đông, nàng ta đã "vô tình" đẩy ta xuống hồ nước, khiến ta bị bệnh nặng nửa năm trời;

 

Cũng "vô ý" nói ra thân phận mẫu thân ta chỉ là một a hoàn rửa chân trong bữa tiệc ngắm hoa của các tiểu thư khuê các, mặc kệ những lời chế giễu, mỉa mai nhắm vào ta.

 

Còn ta, vẫn luôn tin lời nàng ta, luôn chân thành coi nàng ta là tỷ tỷ tốt của mình.

 

Ta lắc đầu, nói với Mặc Họa:

 

"Tiểu thư khuê các, nha hoàn thấp hèn, thì có gì khác biệt."

 

Xuất thân chỉ là điểm khởi đầu của cuộc đời.

 

Mỗi bước đi tiếp theo, đều sẽ quyết định con đường phía trước sẽ đi về đâu.

 

"Tiểu thư khuê các có thể sa cơ lỡ vận, nha hoàn thấp hèn cũng có thể trở thành phượng hoàng."

 

"Quan trọng hơn cả, là sống một đời, phải biết lựa chọn như thế nào."

Chương 4: Vở Kịch Mới

 

Từ khi Vân Thư bắt đầu học theo chiêu trò của kỹ nữ, nàng ta sai khiến ta càng thêm thuận tay, ném hết bài tập cho ta. 

 

Ta ngồi trong phòng, giúp Vân Thư viết bài tập kinh sử tử tập, số thuật.

 

Bên kia tấm bình phong, Vân Thư lại đang học nghệ thuật quyến rũ của kỹ nữ với mụ ma ma.

 

"Ngồi lên giấy vàng mã."

 

Hồng ma ma đặt mấy quả trứng gà lên giường, lại đặt một lớp đệm mỏng lên trên trứng gà, sau đó đặt một xấp giấy vàng mã mỏng manh lên trên lớp đệm.

 

"Ngươi ngồi lên giấy vàng mã, dùng nội công kẹp chặt giấy vàng mã thành hình cái quạt, mà quả trứng bên dưới lớp đệm vẫn còn nguyên vẹn, coi như thành công."

 

Hồng ma ma ghé tai, nói nhỏ vài câu.

 

Vân Thư nghe xong đỏ bừng mặt: "Chỗ đó... chỗ đó phải dùng lực thế nào?"

 

Hồng ma ma cười khà khà:

 

"Thái tử điện hạ đến Hồng Túy Lâu chúng ta chọn cô nương, chỉ có một yêu cầu, đó là phải quyến rũ."

 

"Đại tiểu thư vẫn còn quá đoan trang. Kỹ nữ không biết ve vãn, quyến rũ, thì làm sao có thể giữ chặt trái tim nam nhân?"

 

Vân Thư luyện tập hơn một tháng, từ việc ban đầu ngồi vỡ nát trứng gà, đến việc trứng gà không vỡ nát đến khi giấy vàng mã lại trải rộng thành hình một chiếc quạt.

 

Hồng ma ma vô cùng hài lòng, bàn bạc với nàng ta bước tiếp theo:

 

"Mùng một tháng tư, là ngày trọng đại của Hồng Túy Lâu chúng ta, có tên là 'Hồng Túy Chiêu'."

 

"Những cô nương trẻ đẹp, mới vào nghề đều sẽ xuất hiện trong đêm đó, vị khách nào trả giá cao nhất, sẽ có được đêm đầu tiên của cô nương đó."

 

"Đến lúc đó, Thái tử điện hạ nhìn thấy đại tiểu thư xinh đẹp như vậy, nhất định sẽ nhìn đến ngây người!"

 

Vân Thư ánh mắt long lanh, nắm chắc phần thắng: "Hồng ma ma nói rất đúng."

 

"Kỹ nữ, làm sao có thể sánh bằng ta."

 

"Dung mạo, gia thế, vóc dáng, tài hoa, ngay cả kỹ thuật trên giường, ai có thể sánh bằng ta?"

 

"Ta muốn Thái tử không bao giờ tìm đến những kỹ nữ đó nữa, cả đời này, chỉ có mình ta."

Bình luận

2 bình luận

Loading...