Chạm để tắt
Chạm để tắt

TRẢ GIÁ - 10

Cập nhật lúc: 2024-07-17 19:12:42
Lượt xem: 320

Nàng còn chưa nghe hiểu ý tứ trong lời nói của ta, tân lang đã mang theo mùi rượu đẩy cửa ra, nàng không rảnh bận tâm chúng ta, mang theo thẹn thùng cùng đắc ý nhào vào trong lòng nam nhân.

Màn đỏ buông xuống, che khuất thân ảnh hai người ôm nhau, ta quay đầu không nhìn nữa.

“Đi thôi.” Ta không nói gì lệnh cho Thời Thù, nàng vẫn còn chưa quen, sửng sốt nửa ngày mới cung kính gật đầu với ta: "Vâng, công chúa.”

22

Thân thể đã sớm không đau, nhưng tinh thần ta vẫn bị thương, ta dù sao cũng là con người, không thể so với bạch hồ có yêu thuật.

Ta mê man thật lâu, cuối cùng tỉnh lại dưới một trận thuật quang ấm áp.

Ta mở mắt ra, trước mặt là đối mắt hồ ly hẹp dài của Phù Minh, ánh mắt sáng ngời lo lắng.

“Tỉnh rồi? Còn đau không?”

Ta cuộn tròn thân thể, điểm điểm hồ ly đầu, ta còn có chút không quá thói quen đuôi cùng tứ chi của mình, nhưng có thể tùy ý sử dụng yêu thuật cảm giác thật sự là thật tốt.

Đúng vậy, bí pháp là Phù Minh cố ý thả ra để Thời Thù lấy đi, mục đích không phải để nàng biến thành người, mà là để ta biến thành yêu.

Mấy ngày nay nàng nhìn ta cùng Từ Tử An nối lại tình cũ, đã sớm hận ta đến nghiến răng nghiến lợi, nói chi đến chuyện Từ Tử An mang bùa bình an ta tặng nàng không cách nào nhập mộng cùng linh tu, nàng đã sớm gấp đến không chịu được.

Lúc này chỉ cần xuất hiện một biện pháp có thể làm cho nàng biến hình, nàng không chút nghĩ ngợi sẽ lập tức sử dụng.

Ta không muốn lại làm người trói gà không chặt, tùy ý để nàng xem thường hãm hại.

Ta sẽ thay thế nàng, trở thành công chúa Hồ tộc, leo lên vương tọa Hồ vương, không ai có thể điều khiển sự sống c..hết của ta nữa.

23

“Có muốn sờ sờ đuôi hồ ly không, có lẽ có thể giảm bớt đau một chút.”

Phù Minh nói xong, trên nhiên một đôi tai hồ ly đỏ rực trên đầu, mềm mại lông xù.

Hắn có chút ngượng ngùng, mím môi nghiêng đầu đi không nhìn ta.

Ngoại trừ trong mộng, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy hồ ly màu đỏ.

Nhớ tới cái đuôi hồ ly lông xù trong mộng kia, lòng ta liền ngứa ngáy.

Thật ra là ta lừa hắn, cái ta mơ thấy không phải thỏ, mà là hồ ly, một con hồ ly đỏ rực hình thể thật lớn.

Một hồi lâu ta không đáp lại, hắn cũng thẹn quá hóa giận xoay người muốn rời đi.

“Đau.”

Ta ngẩng đầu, nháy mắt hồ ly ngập nước với hắn, bước chân hắn dừng lại, cắn răng nhận mệnh quay trở lại.

Ánh sáng màu đỏ lóe lên, một con hồ ly đỏ rực to lớn hơn ta vài lần xuất hiện ở trước mắt ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tra-gia-qkob/10.html.]

Cái đuôi hồ ly ấm áp tràn ngập mùi ánh mặt trời, ta an tâm làm ổ ở trong lòng hồ ly đỏ, vết thương tinh thần bắt đầu chuyển biến tốt đẹp từng chút một.

24

Lúc vết thương của ta lành, trở lại phủ Tướng quân xem kịch đã là bảy ngày sau.

Tiểu hồ ly trắng dù sao cũng chỉ có thân thể của ta, không có trí nhớ của ta, ở chung với Từ Tử An lộ ra dấu vết, Từ Tử An hoài nghi ta bị người ta làm gì đó nên liên tiếp ba ngày ở trong thư phòng điều tra chân tướng.

“Từ Lang, thiếp cho phòng bếp nấu canh gà cho chàng, chàng mở cửa cho thiếp đi vào đi.”

Từ Tử An trốn tránh nàng khắp nơi, nàng chỉ có thể chủ động tới tìm hắn.

“Ta không uống, nàng trở về đi.”

Cách một cánh cửa, Từ Tử An cự tuyệt nàng, nàng không cam lòng, bưng canh gà đẩy cửa mà vào.

“Âm Âm sẽ không vô lễ như ngươi, rốt cuộc ngươi là ai?”

Từ Tử An không vui nhìn chằm chằm Tiểu hồ ly trắng, như muốn tìm kiếm sơ hở của nàng, nhưng thân thể vẫn là thân thể kia, chỉ là hành vi cử chỉ bất đồng, hắn làm sao có thể nhìn ra được?

25

Từ ngày đầu tiên Tiểu hồ ly trắng không kính trà cho lão phu nhân, hắn đã phát hiện có gì đó không đúng.

Dù là quy tắc hay lễ nghĩa Vu Âm Âm đều không có tật xấu, nhưng hiện giờ không như vậy. Nàng không hành lễ cũng không kính trà, không hiểu một chút lễ nghĩa nào cả.

Ngay cả khi vào cung yết kiến Thái hậu, cũng không chịu quỳ xuống, khi bắt mạch cho Thái hậu cũng phạm sai lầm, khiến Thái hậu vô cùng tức giận.

Nếu không vì khuôn mặt có phần giống công chúa Trường Ninh, nàng đã sớm bị Thái hậu giáng tội.

Lần này mặc dù Thái hậu không phạt nàng, nhưng cũng sinh ra bất mãn với nàng, cảm thấy nàng sau khi lên làm phu nhân Thừa tướng liền đắc ý quên hình.

Nàng không phải là khuê nữ của Thái hậu, một người thay thế cũng dám làm càn trước mặt Thái hậu.

Tự xưng mình là công chúa, có thể nói là to gan lớn mật!

Thái hậu bất mãn, nói sau này không cần nàng vào cung điều trị thân thể nữa, nếu không được triệu kiến thì không được vào cung.

Mất đi sủng ái của Thái hậu cũng giống như mất đi chỗ dựa lớn nhất của nàng ở nhân giới, đáng tiếc Tiểu hồ ly trắng vẫn không hiểu.

Nàng thân là công chúa Hồ tộc, vốn khinh thường con người nhỏ yếu, làm gì có chuyện hành lễ, giúp họ chữa bệnh. Thái hậu không cần nàng, nàng mừng rỡ vì không cần phải vào cung chịu sai khiến.

26

“Từ Lang, chàng đang nói bậy bạ cái gì vậy? Thiếp là ai? Thiếp đương nhiên là người chàng yêu nhất.”

Tiểu hồ ly trắng sẽ không ngốc đến mức thừa nhận thân phận của mình, nàng hao tổn tâm cơ hóa thành người chính là vì đường đường chính chính ở bên hắn, không cần lại mượn nhập mộng ảo hóa thành người cùng hắn triền miên.

 

Loading...