Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! - Chương 10: Nhân loại đột biến?

Cập nhật lúc: 2024-10-12 15:35:15
Lượt xem: 0

Nghị Tư Nhu thở dài. Vấn đề này đúng là rất dễ khiến người ta bị tổn thương. Không biết phải an ủi Hạ Diện Tâm như thế nào, Nghị Tư Nhu ngậm ngùi mím miệng. Ngay cả bản thân của anh ta còn chưa thể tự lo liệu được, hơn nữa, anh ta cũng không quá giỏi trong việc ăn nói. Hạ Diện Tâm thì càng không có tâm trạng để nói chuyện. Tâm trí và cả tinh thần của anh đều đang rất hỗn loạn. Không gian của căn phòng bệnh bỗng nặng nề chìm xuống trong im lặng.

 

Lát sau, khi bên ngoài vọng vào tiếng lao xao, Nghị Tư Nhu mới như sực tỉnh, mở lời:

 

- Chuyện đã như vậy, tôi sẽ giúp anh giảm bớt đau đớn xuống một phần, nếu không, tôi nghĩ là anh sẽ chẳng thể sống nổi quá hai năm ở cái nơi đáng sợ này đâu.

 

Hạ Diện Tâm dù không muốn cũng không thể không thừa nhận điều mà Nghị Tư Nhu nói là đúng. Tuy nhiên, anh vẫn chưa dám gật đầu đồng ý. Thứ nhất là vì Hạ Diện Tâm không nghĩ ra được lý do vì sao Nghị Tư Nhu lại muốn giúp mình. Thứ hai, cho dù Nghị Tư Nhu có thật lòng muốn giúp, thì một nô lệ như anh ta có cách nào để can thiệp vào những hành động của bọn tù phạm tàn bạo, man rợ ngay cả quản ngục chúng cũng không thèm để vào mắt kia chứ?

 

Nghị Tư Nhu nói xong lời đề nghị vẫn không thấy Hạ Diện Tâm có phản ứng gì thể hiện là đồng ý hay phản đối. Anh ta có chút nóng vội, mắt không ngừng liếc nhanh ra cửa. Hạ Diện Tâm cũng biết hoàn cảnh hiện tại của cả hai người bọn họ đang phải chịu sự giám sát của nhiều đối tượng, không dễ gì mới có cơ hội nói chuyện riêng với nhau như thế này một lần nữa. Tuy nhiên, Hạ Diện Tâm vẫn phải cẩn thận hỏi lại:

 

- Anh làm sao có thể giúp được tôi?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tong-giam-doc-tan-nhan-toi-khong-dam-yeu-anh-nua/chuong-10-nhan-loai-dot-bien.html.]

Nghị Tư Nhu nghe Hạ Diện Tâm hỏi lại thì mừng rỡ. Nếu đã hỏi thăm, nghĩa là trong lòng đã có quan tâm. anh ta bèn nhanh chóng giải đáp:

 

- Tôi là nhân loại đột biến ở Lam Cầu.

 

Lời ít ý nhiều, Hạ Diện Tâm chỉ nghe bấy nhiêu là hiểu. Trong rất nhiều nghiên cứu khoa học trước đây anh đã từng được đọc, Lam Cầu là một tiểu hành tinh ở cách xa Trái Đất, cho nên số lượng nhân loại tồn tại ở Lam Cầu rất ít, số lượng nhân loại có thể hấp thu phóng xạ đặc biệt ở Lam Cầu để đột biến lại càng ít. Nhân loại đột biến ở Lam Cầu có rất nhiều năng lực đặc biệt mà loài người ở Trái Đất đều rất ngưỡng mộ và thèm muốn. Hai trong số những năng lực đó là khả năng tự tái tạo cơ thể nhanh chóng nên gần như trở nên bất diệt và khả năng chia sẻ cơn đau của người khác. Đối tượng được chia sẻ cơn đau cũng phải là con người, và được nhân loại đột biến của Lam Cầu tự nguyện dùng m.á.u của bản thân làm đường dẫn. Sau đó, những đau đớn về mặt thể chất của người kia sẽ được chia sẻ bớt qua cho nhân loại đột biến.

 

Hạ Diện Tâm ngẩng lên, nhìn chằm chằm Nghị Tư Nhu. Không ngờ một nô lệ không gian như anh ta lại là nhân loại đột biến của Lam Cầu. Hay nói một cách khác, không ngờ một nhân loại đột biến của Lam Cầu vốn là đối tượng được liệt kê vào danh sách quý hiếm cần được bảo tồn lại phải lưu lạc tới mức phải trở thành nô lệ không gian. Lẽ nào Trái Đất không cứu anh ta hay sao? Hoặc là… bọn họ không biết?

 

Nghi hoặc trong anh mắt của Hạ Diện Tâm vẫn được Nghị Tư Nhu nhanh nhạy bắt lấy. Anh ta gật đầu, nói nhỏ:

 

- Người của Trái Đất và của cả Lam Cầu đều không biết. Ngay đến chính bản thân tôi cũng không biết. Tôi chỉ mới phát hiện ra điều này gần đây thôi. Nhưng tôi nghĩ điều đó không sai đâu. Nếu không, anh nói thử xem, vì lý do gì mà tôi lại có thể sống trong kiếp nô lệ này lâu như thế mà không c.h.ế.t đi, cũng không phát điên?

 

Hạ Diện Tâm gật đầu. Đúng là chỉ có thể dùng lý do là nhân đột biến để giải thích được điều này thôi. Bởi vì nô lệ không gian thì thường xuyên và liên tục phải chịu đủ mọi trò bạo ngược, tra tấn của tất cả đám quái vật không gian. Nếu không có khả năng tự tái tạo cơ thể mạnh mẽ của nhân loại đột biến, e là Nghị Tư Nhu đã không phải sống kiếp nô lệ hèn mọn và tủi nhục này lâu đến như vậy.

Loading...