Chạm để tắt
Chạm để tắt

TỔNG GIÁM ĐỐC CÓ ĐUÔI TRẮNG TO BỰ - Chương 10: Hết + Ngoại truyện

Cập nhật lúc: 2024-09-16 08:59:43
Lượt xem: 952

Ai ngờ đâu, cái đêm say rượu lộ đuôi ra lại trở thành cơ hội để chúng tôi xích lại gần nhau.

Ba năm, anh ấy cũng thật kiên nhẫn.

Nếu là tôi.

Tôi sẽ trực tiếp đến trước mặt anh ấy mà hỏi: "Còn nhớ tôi không? Cô bé tốt bụng đã cho cậu b.ú sữa trong hang núi ngày trước đó, cô bé đặc biệt tốt bụng ấy!"

---

Ban đêm.

Tôi và Tư Mộ nằm cạnh nhau trên giường.

"Anh nói với em sớm hơn thì có phải em đã nuôi anh rồi không." Tôi nắm tay anh dưới chăn.

Tư Mộ áp lại gần ôm tôi, vùi đầu vào cổ tôi cọ cọ.

"Nếu ngay từ đầu anh đã nói với em, anh là con mèo trắng đó, em có đồng ý kết hôn với anh không?"

Không đâu.

Người tôi thích đến mức muốn kết hôn không phải là mèo trắng.

Mà là Tư Mộ.

Tư Mộ đáng yêu, kiêu ngạo, có tính chiếm hữu, lúc tức giận thì hung dữ nhưng vẫn hơi đáng yêu.

Ồ, còn có Tư Mộ lắm mưu mô, không biết nói dối.

Tôi nói: "Không."

Tư Mộ ôm tôi chặt hơn, lầm bầm: "Vậy bây giờ cũng tốt rồi."

Ngoại truyện:

1

Lăng Dung Dung lại tìm đến tôi.

Cô ta bước xuống từ chiếc Maybach, lấy ra một tấm thẻ đen từ trong túi xách, vẻ mặt hơi lúng túng: "Tiền mừng cưới vẫn đưa cho cậu vậy, bây giờ cậu đã kết hôn với Tư Mộ rồi, cũng khuyên cậu ấy thỉnh thoảng về Linh Vân sơn thăm nhà, bố mẹ cậu ấy rất nhớ cậu ấy."

Trên con phố tấp nập xe cộ qua lại.

Người đi kẻ đến.

Không ít người ngoái nhìn Lăng Dung Dung xinh đẹp, khí chất cao quý.

Tôi cúi đầu liếc nhìn tấm thẻ đen, nhìn cô ta: "Tôi không thiếu tiền."

Lăng Dung Dung cau mày khó chịu: "Vậy thì đưa cho Tư Mộ."

"Cô biết rõ, cậu ấy càng không thiếu tiền."

Lăng Dung Dung đứng yên tại chỗ, tay không chịu rút lại.

Cứ như thể nhất định phải đưa tiền cho tôi.

Anan

Năm triệu tiền mừng cưới, cũng đủ hào phóng.

Nhưng tôi không thể nhận.

Tuyệt đối không thể nhận.

Tôi hỏi cô ta: "Trước đây cô từng bắt nạt Tư Mộ phải không?"

Lăng Dung Dung trợn tròn mắt, sau khi ngạc nhiên, vẻ mặt trở nên không được tự nhiên, cố tỏ ra khinh thường nói: "Đó đều là chuyện lúc nhỏ, bao nhiêu năm rồi, chỉ là đùa giỡn thôi…”

"Hơn nữa, lúc đó báo đen con nào trong tộc cũng bắt nạt cậu ấy, tôi còn bắt nạt ít đấy."

Tư Mộ là kẻ dị biệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tong-giam-doc-co-duoi-trang-to-bu/chuong-10-het-ngoai-truyen.html.]

Trong Hắc Báo tộc, lại xuất hiện một con báo lông trắng nhỏ xíu.

Cậu ấy trở thành bia ngắm cho mọi người, người lớn không quan tâm, đồng trang lứa bắt nạt.

Ngay cả yêu quái cũng có tình trạng bắt nạt.

Lăng Dung Dung nói nghe có vẻ nhẹ nhàng, tôi chỉ thấy khó chịu.

Con báo trắng nhỏ đầy thương tích, tôi đã từng thấy, nhiều m.á.u như vậy, bị cô lập, bị bắt nạt, đáng thương đến mức suýt mất mạng mấy lần.

Kẻ bắt nạt luôn nói về việc làm tổn thương người khác một cách nhẹ nhàng.

"Tiền mừng cưới, tôi sẽ không nhận." Tôi nói.

"Lăng Dung Dung, đừng dùng tiền để giảm bớt cảm giác tội lỗi trong lòng, nếu cô thực sự cảm thấy có lỗi với Tư Mộ, hãy chân thành xin lỗi anh ấy.”

"Tất nhiên, anh ấy có tha thứ cho cô hay không, tôi không biết."

Tôi nhìn Lăng Dung Dung nghiến răng, hung hăng rút lại tấm thẻ đen.

Cô ta tức giận nói: "Xin lỗi gì chứ, tôi mới không có lỗi với anh ta! Không cần tiền thì thôi!"

Cô ta quay người định bỏ đi.

"Chờ đã." Tôi gọi cô ta lại.

"Có chuyện gì!"

"Nói với bố mẹ Tư Mộ, lúc con trai bị bắt nạt thì coi như không thấy, già rồi lại muốn con, đừng có vô liêm sỉ như thế."

Lăng Dung Dung tức giận bỏ đi.

Tôi thong thả đi đến chợ rau, mua ít trứng cá nhỏ.

Tối nay hầm canh cá cho Tư Mộ.

Báo trắng nhỏ của tôi hồi bé đã quá khổ rồi, lớn lên phải bù đắp bằng tình yêu.

2

Lâm Linh vẫn còn dám đến tìm tôi.

Anh ta gửi tin nhắn.

"Tại sao anh lừa em, em không tha thứ cho anh, còn Tư Mộ lừa em thì được?"

Tôi đang cuộn tròn trên ghế sô pha xem chương trình thế giới động vật với Tư Mộ.

Bực bội trả lời.

"Anh là lừa em để lén lút lên giường với người khác, Tư Mộ thì khác."

"Anh ấy khác chỗ nào?"

"Anh ấy ngoan hơn anh, đáng yêu hơn anh, tốt hơn anh."

Tôi cầm điện thoại gõ chữ tạch tạch.

Tư Mộ áp sát lại, đột nhiên nói bên tai tôi: "Em nói với anh ta, chỗ anh lợi hại hơn anh ta nhất, là không cần phải đi học mấy cái trò đó, anh có tài năng thiên bẩm, tự học thành tài."

Tôi:...

3

Sau này tôi mới biết, tóc của Tư Mộ cũng màu trắng.

Sau ba năm chung sống, anh ấy không còn nhuộm đen tóc ngắn nữa.

Bởi vì tôi nói: "Tóc trắng cũng rất đẹp trai."

-Hết-

Loading...