Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 854: Giáng Sắc

Cập nhật lúc: 2024-09-17 08:24:34
Lượt xem: 20

Trình Dao Dao cười tủm tỉm: “Xin anh trai em xây ký túc xá nha. Công nhân ở nhà máy may đều là người địa phương nên không có ký túc xá.”

Tạ Phi lo lắng nói: “Xây ký túc xá tốn bao nhiêu tiền ạ? Vì em dẫn mấy người bạn tới mà phải xây ký túc xá thì… Chị Dao Dao, chị nói với anh của em đi, em không dám nói.”

Trình Dao Dao kéo cô đi ra ngoài: “Có gì không dám chứ, anh trai em thương em như vật, sao em phải sợ anh ấy?”

“Sợ ai?” Tiếng nói trầm thấp vang lên. Tạ Tam đi từ xa tới, mèo cam ngồi trên vai hắn, trên cổ nó có thêm một cái vòng cổ màu đỏ xinh đẹp.

Trình Dao Dao nháy mắt với Tạ Phi: “Sợ anh.”

Tạ Tam nhìn em gái lâu rồi không gặp, hắn mỉm cười hỏi: “Sao lại sợ anh?”

Trong lòng Tạ Phi có việc, cô cắn môi không dám nói lời nào.

Trình Dao Dao thuận tay nghịch vòng cổ của Cường Cường: “Vòng cổ ở đâu ra vậy?”

Tạ Tam nói: “Mua ở cửa hàng tổng hợp.”

Cường Cường từ một con mèo nông thôn biến thành một con mèo giàu có tiêu tiền như nước, nó thích cái gì liền duỗi chân chỉ vào thứ đó, không mua cho nó nó không chịu đi. Trong tay Tạ Tam còn cầm một đống đồ linh tinh, tất cả đều là của Cường Cường.

Tạ Phi nói: “Cường Cường, em vừa đến thành phố đã học thói xấu rồi. Bà nội cũng mua cho em mấy thứ này rồi mà.”

Cường Cường kêu meo meo, nó không thấy xấu hổ chút nào.

Tạ Tam đưa một cái hộp nhỏ nhắn cho Tạ Phi: “Bánh ga tô hạt dẻ ở Kaisiling, bánh vừa ra lò đấy.”

Tạ Phi nhận bánh ga tô, cô cao hứng nói: “Đẹp quá đi, em nghe nói bánh ga tô ở cửa hàng Kaisiling rất ngon, mấy người bạn của em cũng chưa ăn bao giờ đâu, em giữ lại ăn với họ!”

Trình Dao Dao nói: “Em đi cùng anh chị về nhà ở.”

Tạ Tam nhìn Tạ Phi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-854-giang-sac.html.]

Tạ Phi lắc đầu: “Mấy người bạn của em vừa đến Thượng Hải, họ còn chưa quen cuộc sống ở đây, em không thể để họ lại được.”

Tạ Tam nói: “Được rồi. Em phải chú ý an toàn đấy, đừng chạy lung tung. Hoàng Lục ở ngay bên cạnh, có việc gì thì gọi cậu ấy. Sáng mai anh và chị dâu em tới đón em đi chơi.”

“Dạ! Cảm ơn anh, cảm ơn… cảm ơn chị dâu!” Tạ Phi lập tức đổi giọng, cô nháy mắt nói nhỏ: “Chị nói chuyện kia với anh trai giúp em nhé.”

Thấy Tạ Phi đi vào nhà nghỉ, Trình Dao Dao và Tạ Tam mới quay về. Cường Cường ngổi chồm hỗm trên vai Tạ Tam, nó vui sướng hóng gió đêm.

Trình Dao Dao nghịch đuôi Cường Cường: “Đáng yêu quá đi, Cường Cường lại béo hơn rồi.”

Cường Cường giận không dám nói gì, móng vuốt nhỏ vỗ gáy Tạ Tam. Tạ Tam đành phải nói: “Em Dao Dao, vừa rồi Tiểu Phi nói gì với em vậy?”

Trình Dao Dao lập tức chuyển sự chú ý sang cái khác: “À, là chuyện ký túc xá. Nhà máy may của bọn em không có ký túc xá, cũng không thể để họ ở nhà nghỉ mãi được.”

Đôi mắt hẹp dài của Tạ Tam nhìn sang mang theo ý cười giống như xuyên thấu lòng người: “Muốn anh xây ký túc xá giúp em sao?”

Trình Dao Dao lẩm bẩm: “Sao có thể nói là giúp em được? Nhà máy đồ gia dụng cũng phải xây thêm ký túc xá mà, hai nhà máy của chúng ta ở gần nhau, xây chung một chỗ đi.”

Đương nhiên Tạ Tam đồng ý rồi. Nhà máy may và nhà máy đồ gia dụng đều muốn mở rộng ra, hai nhà máy cách nhau không xa, ở giữa là một nhà máy sản xuất kẹo.

Bây giờ nhà máy tư nhân sản xuất bánh kẹo rực rỡ muôn màu đè ép nhà máy quốc doanh xuống mức thấp nhất. Không bao lâu sau, nhà máy quốc doanh chuyên sản xuất bánh kẹo phải đóng cửa. Tạ Tam mua được với giá thấp, hắn sửa chữa nhà máy này thành ký túc xá cho công nhân.

Ngoại thành Thượng Hải bây giờ vẫn còn hoang vu, nhưng đợi mấy chục năm sau, nơi này chính là địa điểm sầm uất nhất Thượng Hải. Chỉ một mảnh đất nhỏ thôi cũng bán được giá trên trời.

Dù sao chuyện ký túc xá không thể làm xong trong 1,2 ngày được. Trình Dao Dao bảo Mạnh Thư thuê một căn phòng nhỏ cho mấy cô gái ở, tiền thuê 8 đồng/tháng. Một tuần cô đón Tạ Phi về nhà ở mấy ngày.

Tất cả mọi thứ ở Thượng Hải đều mới lạ với Tạ Phi, đặc biệt là nơi Trình Dao Dao và Tạ Tam dẫn cô đi: Nhà hàng Tây, nhà hàng Trung, tiệc buffet, phòng khiêu vũ, cửa hàng tổng hợp,… Tạ Phi như người đói khát tiếp xúc, học tập mọi thứ, cô vừa cẩn thận cởi bỏ sự tự ti và nhát gan.

Cường Cường cũng đến thành phố lần đầu tiên nhưng nó thích ứng rất tốt. Nó vừa đến Thượng Hải đã nhanh chóng mở rộng địa bàn, lần nào Tạ Tam đến nhà máy nó cũng đòi đi theo, khách hàng ngoại quốc đều cảm thấy hiếm lạ với con mèo nhỏ mập mạp bóng loáng này, nó híp mắt bình chân như vại, một ánh mắt cũng không cho bọn họ.

 

Loading...