Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 841: Đăng ký kết hôn

Cập nhật lúc: 2024-09-14 16:37:46
Lượt xem: 27

Kỳ thi cuối kỳ đầu tiên của sinh viên năm 1977 bắt đầu, ba tháng ngắn ngủi nhanh chóng kết thúc.

Môn thi cuối cùng là tiếng Anh.

Trình Dao Dao nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, khóe môi nở nụ cười ngọt ngào.

Trong phòng thi có rất nhiều sinh viên thất thần nhìn cô, ngay cả giáo viên trẻ tuổi trông coi phòng thi khác cũng chạy tới nhìn cô.

Trình Dao Dao không để ý, cô cúi đầu làm bài thi. Tiếng Anh là môn học cô hiểu rõ nhất, nét chữ xinh đẹp xuất hiện trên giấy.

Trình Dao Dao làm xong bài thi rồi kiểm tra lại một lần. Tiếng chuông vang lên, cô vội vàng nộp bài thi chạy ra phòng đầu tiên.

Mấy người Tần Dương Dương đuổi theo phía sau: “Dao Dao, Dao Dao chờ đã! Chạy vội thế làm gì?”

Trình Dao Dao kiềm chế, cô dừng lại đợi họ: “Đâu có vội.”

Trình Dao Dao ôm sách, bạn cùng phòng để cô đứng giữa tránh ánh mắt của sinh viên khác.

Từ lúc bộ phim “Xa xôi” bùng cháy ở Thượng Hải, Trình Dao Dao rước lấy rất nhiều ong bướm. Tạ Tam và cô học khác ngành, có một số môn không trùng nhau. Mỗi ngày tan học bạn cùng phòng đều đi cùng cô, đến khi Tạ Tam đến đón mới quay về.

Trường học đồng tình tình huống của Trình Dao Dao, họ cho cô ôn tập hai tuần cuối ở nhà.

Hôm nay đi thi, Trình Dao Dao mới xuất hiện trước mắt mọi người. Dù như thế nhưng vẫn có người chạy tới phòng thi nhìn cô.

Sau khi trở lại ký túc xá, Tần Dương Dương nằm sấp trên giường: “Ôi, mệt c.h.ế.t tôi rồi, hai tuần ôn tập không được ngủ một giấc thoải mái nào!”

Âm thanh hưởng ứng vang lên liên tiếp.

Triệu Mục dọn dẹp ký túc xá, hai tuần nay mọi người không có tâm tư thu dọn, sách và tài liệu học tập chất đầy trên bàn. Cô nói: “Mọi người thi xong có dự định gì không?”

Lý Vệ Hồng nói: “Vừa mới học được ba tháng, mà vé xe về nhà quá đắt, tôi và Tưởng Linh nghĩ kỹ rồi, chúng tôi sẽ làm nhân viên thời vụ cho xưởng đóng hộp tư nhân.”

Vương Hi Nhi nói: “Ôi, tiền công ở xưởng đóng hộp cao không? Tôi cũng ở lại.”

Tưởng Linh nói: “Tiền công tính theo sản phẩm, nghe nói một tháng có thể kiếm được mấy chục đồng đó.”

“Ôi má ôi, tiền công còn cao hơn tiền lương của bố tôi nữa!” Vương Hi Nhi kích động nói.

Triệu Mục cẩn thận hơn: “Đáng tin không?”

“Sao lại không đáng tin được, bây giờ có rất nhiều xí nghiệp tư nhân, họ thường xuyên tuyển nhân vụ thời vụ.”

Vương Húc Đan nói: “Ông bà nội của Tiểu Xuyên nhớ cháu trai, tôi và chồng phải đưa thằng bè về nhà rồi.”

Tần Dương Dương thuyết phục: “Đừng về! Nghỉ hè mọi người đến nhà tôi chơi đi! Này Dao Dao, cô đừng trang điểm nữa, cô mau nói gì đi!”

Trình Dao Dao lấy lại tinh thần, cô nói: “Tôi… Tôi không về. Nghe nói xe lửa đường dài bây giờ không an toàn, nạn đập cửa sổ xe trộm cướp, bắt cóc trẻ con, lừa bán phụ nữ nhiều lắm.”

Lần trước Tạ Tam về thôn, nửa đường xe lửa dừng ở một trạm nhỏ, mấy người dân bản xứ liền chạy đến đập cửa sổ giật đồ, cạnh chỗ Tạ Tam có hai bố em ăn mặc lịch sự bị người ta cướp sạch. Nếu không nhờ Tạ Tam giúp đỡ, cô gái còn bị kéo luôn ra ngoài cửa sổ.

 Nghe Trình Dao Dao nói xong, mấy cô gái khác sợ hết hồn, họ vội vàng nói: “Vậy tôi không về nữa! Chúng ta ở ký túc xá vẫn có bạn mà!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-841-dang-ky-ket-hon.html.]

Triệu Mục lạc quan nói: “Đúng vậy, chúng ta đi làm thêm đi, làm trong hè có thể kiếm được tiền sinh hoạt và tiền nộp học kỳ sau.”

Tình cảm của mấy cô gái trẻ tuổi rất tốt, họ không muốn tách nhau ra, bây giờ vừa nói vừa cười thảo luận công việc làm trong hè.

Trình Dao Dao nói: “Các cô đừng đến xưởng đồ hộp, chỗ đấy rất vất vả. Mấy ngày nữa tôi hỏi thăm giúp mấy cô, sau đó tìm công việc nhẹ nhõm hơn.”

Mọi người vui sướng. Triệu Mục đề nghị: “Dì quản lí ký túc xá về nhà rồi. Tối nay chúng ta nấu lẩu ở ký túc xá ăn đi, ra cổng trường mua ít rau xanh và mì là được.”

Tần Dương Dương nói: “Nấu lẩu làm gì, chúng ta ra quán ăn đi!”

Mọi người quyết định không về nhà, bọn học cũng tiết kiệm được mấy đồng tiền vé xe nên người nào cũng đồng ý.

Trình Dao Dao nói: “Hôm nay tôi hẹn Tạ Tam rồi, để hôm khác ăn đi.”

Trình Dao Dao nhìn gương, hôm nay cô trang điểm rất kỹ, cô mặc một cái váy đỏ được thiết kế độc đáo, kẹp tóc ngọc trai cặp trên mái tóc đen nhánh. Tóc đen da trắng, mắt ngọc mày ngài, cô mặc cái váy này vào càng thêm xinh đẹp đến mức làm người người ta nhìn chằm chằm.

Cô mỉm cười xoay một vòng làm nhóm bạn cùng phòng khen không ngớt.

Tần Dương Dương nói: “Dao Dao, ngày nào cô cũng đi cùng Tạ Tam, hôm nay tụ tập cùng chúng tôi đi!”

Ánh mắt hoa đào của Trình Dao Dao xoay chuyển, cô nháy mắt: “Hôm nay khác. Tôi phải đi làm chuyện lớn.”

Tần Dương Dương ngẩn người, cô che mặt kêu to: “Cô nói chuyện thì cứ nói, đừng nháy mắt như thế chứ!”

Trình Dao Dao xách túi đi ra cửa, cô nói: “Tối nay tôi không về đâu!”

“Cô về nhà à?” Triệu Mục quan tâm nói: “Cô chú ý an toàn đấy.”

Mọi người trong ký túc xá đều biết nhà Trình Dao Dao ở Thượng Hải, họ cũng không nghĩ nhiều.

“Ừm.” Trình Dao Dao gật đầu, biệt thự là nhà cô.

Tần Dương Dương hỏi: “Hôm nay cô làm chuyện lớn gì?”

“Chờ tôi về, tôi nói cho mấy cô biết!” Trình Dao Dao hôn gió rồi chạy đi.

Trình Dao Dao đứng dưới tầng khoa kinh tế chờ Tạ Tam. Các sinh viên thi xong đều chạy vội đến, nơi này có tiếng là khoa hòa thượng, ánh mắt nóng bỏng xung quanh tập trung hết lên người Trình Dao Dao, cô quay người dựa vào thân cây.

Mấy bạn trai đều thức thời, họ cũng không muốn đụng phải đinh của Trình Dao Dao rồi lại bị Tạ Tam hẹn nói chuyện. Mọi người chỉ nhìn thêm vài lần nói rồi nhỏ vài câu, không ai đến quấy rầy Trình Dao Dao.

Trình Dao Dao chờ đến phát chán, cô lấy gương nhỏ ra kiểm tra lại lớp trang điểm. Gương mặt hoàn mỹ không tì vết, trong gương xuất hiện thêm một bóng hình.

“Anh…” Cô vừa định nói chuyện liền cảm thấy không đúng, hơi thở trên người vừa tới khác hẳn Tạ Tam, cô vẫn không kiềm chế nổi: “Tới…”

Nam thanh niên khác lạ đứng trước mặt Trình Dao Dao, ánh mắt hắn cuồng nhiệt kỳ quái: “Thẩm Ký Thu.”

Trình Dao Dao vô thức lùi ra sau, ánh mắt nhìn xung quanh.

Mọi người vừa rồi còn đứng trước khu giảng đường xây gạch đỏ đã đi về hết, bây giờ chỉ còn một mình cô.

Nam thanh niên chú ý tới ánh mắt của cô, hắn vội vàng tới gần nói: “Cô đừng sợ. Tôi tên là Hồng Tinh, tôi không có ý xấu đâu! Tôi chỉ muốn chào hỏi, làm bạn với cô thôi.”

Loading...