Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 797: Bên trong rừng tre

Cập nhật lúc: 2024-09-09 15:52:17
Lượt xem: 24

Trình Dao Dao lật bụng mèo trắng lên, Nhưỡng Nhưỡng vùng vẫy mấy lần rồi nằm ngoãn ngoãn trên đất, lông meo của nó hơi dài, bình thường không nhìn ra, lúc này cái bụng màu hồng căng tròn không hợp với thân hình nhỏ nhắn xinh xắn này.

Trình Dao Dao kinh ngạc nói: “Mang… mang thai rồi!”

Tạ Tam cũng ngồi xuống, hai người quan sát mèo trắng, ánh mắt không hẹn đều nhìn về phía Cường Cường.

Cường Cường không phát hiện ánh mắt hai người, nó chạy đến l.i.ế.m tai Nhưỡng Nhưỡng, Nhưỡng Nhưỡng lập tức vả một phát.

“Ôi! Em đừng đánh Cường Cường nhà chị!” Lần này Trình Dao Dao cực kỳ bực tức.

Mèo trắng kêu meo meo, nó tránh khỏi tay rồi lắc người đi ra, Cường Cường còn vui vẻ chạy theo sau m.ô.n.g nó.

Trình Dao Dao hốt hoảng: “Sao em cảm giác trên đầu Cường Cường có thêm ít lông xanh nhỉ?”

Thể nào Nhưỡng Nhưỡng lại quay về, hóa ra là đến ở cữ. Trong mắt cô bây giờ chỉ thấy Cường Cường là hiệp sĩ đổ vỏ. Mặc dù như thế, Tạ Tam vẫn lấy ít sữa đổ vào bát mèo trắng.

Ngày hôm sau bà Tạ biết chuyện, bà cười hớn hở nói: “Thai của mèo con chỉ tầm 2,3 tháng thôi, tính theo tháng, có thể là của Cường Cường nhà chúng ta!”

Trình Dao Dao bổ sung: “Cũng có thể không phải mà.”

Bà Tạ vẫn vui vẻ: “Quản nó phải hay không, bụng to như vậy, Nhưỡng Nhưỡng ở bên ngoài ăn không đủ no, mau đi làm ít đồ ăn bồi bổ cho nó đi!”

Ngày nào Trình Dao Dao cũng nấu cơm mèo 5,6 lần, cứ cách hai ngày Tạ Tam lại đến ao cá mua ít cá con bồi bổ thân thể cho Nhưỡng Nhưỡng.

Không biết Nhưỡng Nhưỡng bồi bổ thế nào nhưng Cường Cường và Tủng Tủng lại mập thêm một vòng, lúc chạy cạnh nhau còn tưởng hai quả bóng đang lăn đến.

Trình Dao Dao bảo Tạ Tam làm hái cái dây dắt chó, một dây buộc Cường Cường một dây buộc Tủng Tủng, ngày nào cô cũng dẫn hai con ra ngoài đi chạy.

Bước vào đầu hè, rau củ cũng chín dần. Nhà trồng rau chuyển sang trồng dưa hấu và dưa bở, hi vọng có thể chiếm được thị trường đầu tiên. Đã nếm được vị ngọt của nhà trồng rau, mọi người cực kỳ nhiệt tình.

Sáng sớm, cành lá còn dính đầy sương, Trình Dao Dao và Tạ Tam dắt một chó một mèo ra cửa. Hai người đi đến nhà trồng rau nhìn một lát rồi đi vào rừng tre. Sau cơn mưa to, nấm tre trong rừng mọc tràn lan. Tạ Tam làm việc, Trình Dao Dao nhặt nấm.

Gió đầu hè ấm áp, rừng tre che khuất bầu trời, ánh nắng xuyên qua cành lá chiếu xuống mái tóc đen bóng của Trình Dao Dao, da trắng môi đỏ giống như yêu tinh huyễn hóa ở trong núi rừng, mọi người lập tức ngừng thở, chỉ sợ vừa lên tiếng sẽ phá vỡ mộng đẹp.

Mèo cam và chó con đuổi nhau chạy quanh chân Trình Dao Dao. Trình Dao Dao thìn thấy một bụi nấm gà tung tươi non thì ngồi xuống hái, Tủng Tủng kích động nhào tới, móng vuốt nhỏ đào loạn bụi nấm.

Trình Dao Dao: “… Tạ Tam!”

Trình Dao Dao tủi thân nhìn về phía Tạ Tam, cô vừa quay lại liền đối diện với ánh mắt thâm thúy của hắn. Không biết Tạ Tam nhìn cô bao lâu rồi, d.a.o bổ củi vẫn kẹp trên cây tre.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-797-ben-trong-rung-tre.html.]

Tạ Tam lấy lại tinh thần, hắn rút d.a.o bổ củi đi qua chỗ cô. Cả người hắn chảy đầy mồ hôi, dương khí nồng đậm phả vào mặt, mùi thơm kích thích giác quan của Trình Dao Dao.

“Ưm…” Trình Dao Dao vừa muốn mở miệng, cánh tay rắn chắc của Tạ Tam đã ôm chặt cô vào lòng, hắn hôn cô không còn kẽ hở.

Tạ Tam hôn môi nhiệt tình hơn hẳn lúc bình thường, hồn Trình Dao Dao sắp bị hút theo rồi. Không biết thời gian trôi qua bao lâu, bỗng nhiên Tạ Tam buông môi cô ra, hắn lại ôm chặt cô vào trong ngực, nhịp tim hai người đập như sấm.

Trình Dao Dao dựa vào vai Tạ Tam, gương mặt ửng đỏ, ánh mắt như say, nửa ngày sau mới lấy lại tinh thần.

Tạ Tam nhẹ nhàng hôn khóe mắt hồng hồng của cô, giọng nói hơi khàn: “Em Dao Dao, bao giờ mới thi đại học được?”

Não bộ Trình Dao Dao xoay chuyển nửa ngày mới hiểu rõ ý của Tạ Tam. Tối qua bà Tạ nói, chờ thi đại học xong sẽ để hai người kết hôn.

Tạ Tam mơ hồ đoán được lai lịch của cô nhưng hắn chưa từng hỏi bất kỳ vấn đề gì liên quan đến điều này, cũng không muốn lợi dụng cô tiên đoán việc làm ăn hoặc làm cái khác. Đây là lần đầu tiên hắn mở miệng, nhưng lại hỏi việc thi đại học, mục đích là…

Tạ Tam ôm chặt Trình Dao Dao, cô có thể cảm nhận rõ phản ứng của hắn. Cô vuốt mái tóc ngắn của Tạ Tam, cô giả vờ đồng cảm: “Còn mấy năm nữa nha.”

Cánh tay của Tạ Tam lập tức xiết chặt, Trình Dao Dao bị xiết kêu ra tiếng: “Đau c.h.ế.t em rồi!”

Tạ Tam vội vàng buông ta ra, vẻ mặt dở khóc dở cười: “Em lại lừa anh. Em nói, năm nay sẽ thi đại học mà.”

Trình Dao Dao cố ý nói: “Chuyện này không nói chắc được, thay đổi lớn đấy.”

Tạ Tam nói: “Dạo này anh thấy trên báo có rất nhiều chính sách mới, bên Thượng Hải cũng có tin tức… Anh nghĩ, chậm nhất đến cuối năm sẽ có biến động lớn.”

“Tin tức của anh nhanh đấy.” Trình Dao Dao nhớ lại, cô không nhớ rõ thời gian cụ thể về việc thi đại học năm đầu tiên, lúc đầu ông ngoại nói thế nào…

Dáng vẻ nhăn mày suy nghĩ của cô rất đáng yêu, Tạ Tam nâng cằm cô lên hôn một trận nữa.

Trình Dao Dao ngoan ngoãn hôn một lúc, cô bắt đầu giãy dụa: “Em nhớ ra rồi…”

Môi cô đỏ ửng ướt át như dính giọt sương trên quả đào, cô vừa thở gấp vừa nói: “Mùa đông.”

Tạ Tam suy tư, bây giờ là tháng sáu: “Còn gần nửa năm nữa…”

Giọng nói hơi thất vọng.

Trình Dao Dao an ủi hắn: “Anh học lâu rồi, kiến thức rất vững, không cần lo lắng đâu.”

Tạ Tam nói: “Lâu quá.”

“…” Trình Dao Dao phản ứng kịp, cô tức giận: “Thi đại học xong em cũng không kết hôn với anh luôn đâu!”

Loading...