Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 758: Tạ Tủng Tủng

Cập nhật lúc: 2024-09-05 23:17:09
Lượt xem: 38

Tạ Tam đi quanh nhà tìm một vòng mới thấy đôi mắt hổ phách ở trong góc ổ mèo. Cường Cường ngồi chồm hổm trong ổ mèo, mọi người dụ dỗ thế nào nó cũng không động, Trình Dao Dao xé một bát thịt gà đặt trước ổ mèo, nó chỉ giật giật tai, trên mặt vẫn viết hai chữ “Lạnh lùng”.

Bà Tạ vừa vười vừa giận: “Đúng là đồ cứng đầu. Trong nhà có chó con mày liền tuyệt thực à?”

“Meo!” Cường Cường xoay cái m.ô.n.g tròn vo đối diện với mọi người.

Trình Dao Dao nhịn cười, cô cố ý nói: “Không ăn thì thôi vậy. Chúng ta về phòng ngủ đi.”

Cô vừa nói vừa để thịt gà và cơm trước ổ mèo, mọi người ồn ào rời đi.

Ngày thứ hai, thức ăn trong bát mèo hết sạch, không còn sót lại cái gì. Lúc này Cường Cường chui ra ổ mèo, nó ngồi trên ghế bí mật quan sát chó con mới tới.

Con chó mập miệng xấu tai cụp, bốn cái chân ngắn chạy theo sau Tạ Tam, cứ chạy mấy bước lại ngã, nó còn kêu ư ử không ngừng, ồn ào muốn chết.

Tạ Tam ngồi trong sân làm việc, thỉnh thoảng hắn nhẹ nhàng đỡ nó tránh nó ngã sấp xuống.

Chó mập dựa vào tay Tạ Tam, nó cắn khúc gỗ trong tay Tạ Tam sau đó lại cắn ngón tay hắn. Tạ Tam không làm việc được, hắn dừng tay lau nước bọt cho con ch.ó con.

Trình Dao Dao vuốt tóc, cô ngái ngủ đi trong phòng ra thì thấy cảnh này.

Tạ Tam mặc áo ba lỗ quần rằn ri, vai rộng cơ bắp nhấp nhô, vẻ mặt lạnh lùng biến mất, trên tay hắn còn có một con ch.ó con đang làm nũng.

Trình Dao Dao giật mình như bị điện giật.

Tạ Tam nhìn cô: “Em Dao Dao, rửa mặt xong thì cho chó con ăn đi.”

Trình Dao Dao ôm n.g.ự.c quay đầu đi: “À, vâng!”

Nước rửa mặt chuẩn bị xong, kem đánh răng cũng có rồi, Trình Dao Dao cầm cốc đánh răng, cô vừa đánh răng vừa nhìn chó con: “Cún con, chào buổi sáng!”

Chó con bỏ tay Tạ Tam ra, có vui sướng chạy ra chỗ Trình Dao Dao, may mà Tạ Tam giữ nó kịp, chó con chảy nước dãi kêu to.

Trình Dao Dao hơi ghét bỏ: “Chảy nước dãi rồi này, anh cho nó ăn…”

Tạ Tam nói: “Về sau để một mình em cho nó ăn, nó sẽ nhận em.”

Trình Dao Dao tò mò ngẩng đầu lên: “Hữu dụng không?”

“Có.” Tạ Tam vén tóc ra sau tai cô, đôi mắt hoa đào vừa mới tỉnh ngủ còn nhập nhèm, gương mặt hồng rực, bên môi còn dính ít kem đánh răng làm người ta muốn nếm thử xem nó ngọt hay không.

Cuối cùng hắn không nếm được. Chó con chen vào giữa hai người, nó kêu ư ử làm lòng người mềm nhũn.

Bà Tạ đi từ phòng bếp ra: “Ôi, sáng sớm các cháu đã nghịch chó rồi, cũng không cho nó ăn, ồn ào muốn lật trời rồi!”

Trình Dao Dao giải thích: “Chúng cháu đang huấn luyện chó.”

Bà Tạ quát: “Nó bé xíu, huấn cái gì mà huấn! Mau cho nó ăn đi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-758-ta-tung-tung.html.]

Kế hoạch huấn luyện ngày đầu tiên thất bại.

Trình Dao Dao pha bát sữa dê đặt trước mặt chó con. Cho con cúi đầu uống từng hớp nhỏ, nó không ngại ngùng gì, vừa ăn vừa lắc cái đuôi nhỏ.

Trình Dao Dao lại bê một cái bát khác đặt trước ổ mèo, bỗng nhiên cô nói: “Tạ Tam, anh có thấy Cường Cường tiến lại gần rồi không?”

Vừa rồi Cường Cường còn ngồi trên ghế, bây giờ nó đã ngồi ở trước cửa rồi. Nó còn bày ra bộ dáng “Em chỉ đang ngắm phong cảnh thôi, em không chú ý đến chị” rồi chậm rãi l.i.ế.m lông.

Tạ Tam nói: “Nó thích chó con.”

“… Hy vọng là thế.” Trình Dao Dao vô cùng hoài nghi.

Quả nhiên mọi người vừa đi phòng bếp ăn sáng liền nghe thấy tiếng chó con kêu thảm ở trong sân. Tạ Tam vội đặt bát xuống chạy ra ngoài, Trình Dao Dao cũng đi theo sát phía sau, cô thấy chó con dính đầy sữa lăn lộn trên đất, một chân của Cường Cường đẩy chó con lăn qua lăn lại.

Con con nhắm mắt kêu ư ử, Cường Cường còn nhấn vào đầu nó.

Trình Dao Dao la lên: “Cường Cường, em bỏ chân ra ngay!”

Cường Cường lười biếng bỏ ra, nó nhảy nhẹ lên nóc lồng gà l.i.ế.m móng vuốt. Bà Tạ cầm cái chổi đuổi theo: “Cái đồ hư hỏng này!”

Lúc này Cường Cường trốn ra ngoài.

Mặt chó con dính đầy sữa, nó tủi thân đạp 4 chân rên ư ử. Trình Dao Dao bế nó lên: “Em là chó săn đó! Sao em không đánh lại?”

Chó con cụp tai, cái đuôi cũng ỉu xìu, trông cực kỳ tủi thân.

Tạ Phi đau lòng: “Nó vừa bị đánh xong, chị Dao Dao, chị đừng nói nó nữa.”

Tạ Tam sờ bụng chó con: “Chưa no.”

Sữa trong bát chó con hết sạch, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết ai ăn hết. Chó con không những bị đánh mà còn bị cướp mất cơm.

Trình Dao Dao pha sữa dê thêm lòng đỏ cho chó con ăn. Chó mập không khóc nữa, nó ăn hăng hái, vừa ăn vừa kêu.

Cả nhà ngồi cạnh nhìn nó, bỗng nhiên Trình Dao Dao nói: “Tiếng chó sủa và tiếng mèo kêu nhà chúng ta rất lạ, mọi người có thấy vậy không?”

“Không có chuyện đấy đâu!” Bà Tạ bao che khuyết điểm: “Chó con đều kêu như vậy mà, trưởng thành thì kêu gâu gâu.”

Trình Dao Dao nói: “Lúc Cường Cường còn bé, bà cũng nói như vậy, bây giờ nó kêu ư ử.”

Bà Tạ tiếp tục bao che khuyết điểm: “Lúc nó cắn Tạ Tam, nó vẫn kêu meo meo mà.”

Tạ Tam: “…”

Chó mập tên là Tướng Quân. Tạ Tam kiên trì đặt tên này nhưng mọi người nhìn trái nhìn phải đều không nhìn sự tiềm chất tướng quân trên người chó mập, họ vẫn gọi nó là “Sỏa Sỏa Sỏa” hoặc gọi “Chó con”.

(嘬: Âm hán việt là Sỏa, nghĩa là mút, hút, b.ú sữa.)

Tạ Tam chọn mãi mới được cái tên này, hắn muốn nó trông nhà bảo vệ Trình Dao Dao, kết quả không thấy bản lĩnh trông nhà đâu, Cường Cường chỉ cần dùng một chân cũng đẩy nó lăn lộn dưới đất, gà trống trong nhà cũng bắt nạt nó, gà trống vỗ cánh đến mức nó khóc to, rồi cụp đuôi chạy đi tìm Tạ Tam tố cáo.

Loading...