Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 749: Ngã xuống núi

Cập nhật lúc: 2024-09-05 23:03:29
Lượt xem: 40

Qua Tiết Thanh minh, đại đội làm việc như thường lệ. Loa phát thanh ở trước cổng thôn phát khẩu hiểu sục sôi mạnh mẽ, nam nữ xắn ống quần đổ mồ hôi như mưa ở trong ruộng. Mấy người phụ nữ không cần đi làm thì ngồi trước cửa nhà nhặt rau nói chuyện phiếm, bọn trẻ sung sướng nhất, tay xách thùng nhỏ rủ nhau đi hái rau dại và quả mâm xôi.

Trên đường đi có người chào hỏi Trình Dao Dao, Trình Dao Dao cũng chào lại như thường.

Đến lúc đi qua sườn núi kia, cả người cô như con mèo xù lông, sau lưng trở nên lạnh lẽo.

Trương Hiểu Phong nắm c.h.ặ.t t.a.y cô: “Dao Dao, cô nhìn phía sau đi.”

Trình Dao Dao quay đầu lại, cô thấy Tạ Tam đi theo sau cách cô một đoạn. Giống như có một bàn tay to lớn ấm áp mơn trớn, sự sợ hãi của Trình Dao Dao dần biến mất.

Hàn Nhân trêu chọc cô: “Có người đưa đi rồi, không sợ nữa chứ?”

“Tôi không sợ đâu!” Trình Dao Dao mạnh miệng, bước chân cũng nhẹ nhàng hơn, phía sau có một ánh mắt bảo vệ cô.

Ba người đi đến cửa nhà kho, Trình Dao Dao quay đầu nhìn, Tạ Tam vẫn đứng cách đó không xa nhìn cô. Trình Dao Dao không nhịn được im lặng nói ba chữ với hắn, không biết Tạ Tam có nhìn thấy rõ không, cô vội vàng chạy vào trong nhà kho.

Đến lúc ngồi xuống, mặt Trình Dao Dao vẫn nóng bỏng.

Hàn Nhân đá Trình Dao Dao, cô nói nhỏ: “Có chút tiền đồ xem nào, cô vội cái gì chứ!”

Trình Dao Dao oan uổng muốn chết.

Một lát sau, mấy cô gái khác đều tới. Lá chè đổ vào sàng, mười ngón tay nhanh nhẹn nhặt chè. Mấy cô gái vừa làm việc vừa cười nói chuyện phiếm, có người hỏi: “Dao Dao, hôm qua cô về lúc nào vậy, Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong tìm cô khắp nơi.”

Trình Dao Dao hít thở sâu, cô cười ngượng ngùng nói: “Hôm qua tôi…”

“Này, hôm qua cô ấy chạy đến cổng thôn đón Tạ Tam đấy!” Hàn Nhân cười xấu xa nói.

Trương Hiểu Phong cũng nói thêm: “Chỉ có mấy bước đường mà cũng phải đến tận cổng thôn đón!”

Trình Dao Dao tức giận muốn véo hai người, mấy cô gái bật cười, sau đó họ nói về chủ đề khác. Lúc Thẩm Yến điểm danh thì không gặp Trình Nặc Nặc, hắn cũng không hỏi mà bỏ qua luôn.

Ngược lại một cô gái khác hỏi: “Sao Trình Nặc Nặc không đến nhỉ?”

Tay Trình Dao Dao dừng lại, cô cúi đầu tiếp tục làm việc, trên mặt không có biểu lộ gì.

Cô gái kia hỏi Lâm Đan Đan và Lâm Bình Bình. Hai người trở mặt với Trình Nặc Nặc nên không nói chuyện với nhau mấy hôm rồi. Lâm Đan Đan trợn mắt nói: “Ai biết, cô ta thường xuyên đi qua đêm không về nhà.”

Mấy cô gái khác lập tức ồn ào, cô nhìn tôi, tôi nhìn cô. Ở niên đại này, đêm không về ngủ là vấn đề lớn. Chờ Thẩm Yến ra ngoài, trong nhà kho lập tức thảo luận ầm ầm.

Mọi người đều hỏi Lâm Nhiên Nhiên: “Nhiên Nhiên, không phải cô ở cùng phòng Trình Nặc Nặc sao? Tối qua cô ấy về nhà không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-749-nga-xuong-nui.html.]

Lâm Nhiên Nhiên khó xử, cô bị mọi người thúc dục thì nói nhỏ: “Thỉnh thoảng cô ấy không về nhà, chắc ngủ nhờ nhà thanh niên trí thức khác rồi.”

Đám người nghe xong lại thảo luận kịch liệt. Người nào cũng biết thanh danh thối hoắc của Trình Nặc Nặc, cô ấy và Trình Dao Dao như nước với lửa, mấy nữ thanh niên trí khác cũng không muốn ở với cô. Hơn nữa mấy nữ thanh niên trí thức khác đều ở đây, tất cả đều nói không gặp cô ấy.

Mà Lâm Đan Đan lại nói Trình Nặc Nặc thường xuyên không về nhà, vậy cô ấy qua đêm ở đâu?

Có người nói: “Nghe nói Thẩm Yến và cô ấy…”

Ở đây đều là gái chưa chồng, họ không dám nói quá rõ, nhưng ánh mắt nhìn nhau đều cực kỳ hưng phấn. Lúc Thẩm yến quay về nhà kho, hắn phát hiện mấy cô gái đều im lặng nhìn hắn, chờ hắn mỉm cười nhìn họ, họ lập tức né tránh.

Trong lòng Thẩm Yến đắc ý, hắn sửa sáng lại áo khoác mới trên người. Đang muốn nói gì đó thì có người gọi Thẩm Yến ra hỗ trợ: “Có người ngã xuống núi rồi, mau đến kéo họ lên đi!”

Tim Trình Dao Dao đập thình thịch, cô nhìn Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong.

Lâm Quế Viên hỏi: “Người nào vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?”

Thẩm Yến cũng chạy ra hỏi: “Ai ngã vậy?”

Thanh niên trẻ tuổi bị một đám con gái hỏi liên tục thì mặt đỏ ửng, hắn khoe khoang nói: “Lâm Huy ở đầu thôn, không biết sao lại ngã xuống khe núi kia nữa, mấy đứa bé đi hái dâu dại phát hiện ra anh ta. Đại đội trưởng bảo tôi gọi anh đến cùng nhau hỗ trợ đưa người vào huyện.”

Vẻ mặt Thẩm Yến phức tạp, không biết hắn đang thở phào hay tiếc hận nữa. Hắc mặc áo khoác vội vàng đi theo người kia.

Trong nhà kho lập tức ồn ào như ong vỡ tổ. Mấy cô gái mồm năm miệng mười nói chuyện này: “Mẹ tôi không cho tôi đi sâu vào trong núi kia, bà nói nơi đó có Thần Núi.”

“Xuỵt. Đây là mê tín phong kiến!”

« Sao lại không được nói chứ ? Mấy năm trước có rất nhiều người đi vào trong khu núi kia tự sát, nơi đó rất lạ ! »

« Sợ quá đi… »

Trình Dao Dao nhìn chằm chằm lá chè, cô cố kìm nén không để mình biểu lộ sự khác thường, nỗi lo lắng trong lòng cũng được buông xuống. Tạ Tam không g.i.ế.c người ! Tạ Tam không vì loại người này mà làm bẩn tay mình ! Phương pháp điều tra ở niên đại này không thể coi thường được, bị g.i.ế.c và ngã xuống núi khác hẳn nhau.

Mọi người phát hiện ra người đàn ông này rồi, còn Trình Nặc Nặc đâu ?

Trình Dao Dao nhìn Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong. Sắc mặt hai người như thường, cười cười nói nói. Trình Dao Dao hiếu kỳ, sao các cô có thể bình tĩnh như vậy? Về sau lúc ở một mình, cô hỏi Trương Hiểu Phong, Trương Hiểu Phong cười nói bản thân đã đi qua rất nhiều nơi, có chuyện gì chưa thấy qua chứ ? Việc này không dọa cô ấy được !

Một ngày gió êm sóng lặng kết thúc. Lúc tan làm, Trình Dao Dao thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng qua cửa này rồi.

Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong đi cùng Trình Dao Dao đến đường to thì thấy Tạ Tam đứng đợi ở đó. Hàn Nhân đẩy Trình Dao Dao: “Người ta đến đón cô kìa, chúng tôi về đây!”

Trình Dao Dao bị Hàn Nhân đẩy lảo đảo, cô cố gắng đứng vững, lúc ngẩng đầu lên thì thấy Tạ Tam chạy nhanh chân đến trước mặt mình, đôi tay giơ ra giữa không trung, hắn đang muốn buông xuống thì Trình Dao Dao tóm c.h.ặ.t t.a.y hắn.

Ánh mắt nóng rực nhìn cô làm cô không coi nhẹ được.

Loading...