Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 729: Cây mâm xôi

Cập nhật lúc: 2024-09-05 02:55:40
Lượt xem: 43

“Á á á đây là cái gì?”

Trong phòng vang lên tiếng kêu thảm thiết, cửa gỗ bị đ.â.m mạnh vào vang lê tiếng bịch bịch. Người ở bên trong giống như gặp phải thứ gì đó đáng sợ đến cực điểm, họ liều mạng trốn đi.

Con chim đậu trên nóc nhà bị dọa sợ vội vàng bay đi.

Ánh nắng xuyên qua lá cây chiếu vào căn phòng nhỏ. Thực vật xanh biếc lớn cực nhanh, cành lá leo lên tường đất, nóc nhà, cửa gỗ lung lay sắp đổ bị dây leo quấn chặt khép kín lại. Cành cây giống như rắn đi tìm mồi, nó chui vào tất cả các khe hở nhỏ trong phòng.

Trong chớp mắt, căn phòng nhỏ bị cành lá của cây mâm xôi bao vây tầng tầng lớp lớp.REPORT THIS AD

Sức sống mãnh liệt có lực hấp dẫn c.h.ế.t người đối với các loại sinh vật trong rừng cây. Chim tước vỗ cánh bay đến ăn quả mâm xôi. Đông vật ăn cỏ thì ăn cành lá non. Bỗng nhiên, đám chim tước và động vật nhỏ chạy khắp nơi. Hoa ra mấy con rắn trong bụi cỏ cũng cảm nhận được sức sống mãnh liệt này, nó bò xột xoạt đến gần căn phòng nhỏ nhưng bị cành gai ngăn cản bên ngoài, nó lại bò xung quanh tìm kiếm khe hở đi vào.

 

Bỗng nhiên mấy con rắn đỏ rắn xanh ngửi thấy mùi nguy hiểm, bọn nó tản ra bốn phía, nhanh chóng biến mất sau bụi cỏ.

Đệm thịt nhẹ nhàng rơi xuống đất, da lông mượt mà phát sáng, 7,8 loài lông xù săn mồi xuất hiện xung quanh căn phòng này.

Người đàn ông trung niên che mặt kêu thảm, m.á.u chảy đầm đìa qua kẽ tay. Trước người hắn có một cành mâm xôi to khỏe lay động, cành lá nhỏ phát triển nhanh chóng, một cành nhỏ còn to gấp mấy lần cây mâm xôi thông thường.

Bên trên cành mâm xôi mọc đầy gai nhọn, lúc này những cây gai dài nửa tấc phát triển nhanh chóng làm người đàn ông sợ hãi vội vàng lùi về sau.

Sức sống của cây mâm xôi cực kỳ mãnh liệt, đồi núi, đất hoang, đồng ruộng, thậm chí là xung quanh nhà ở đều thấy rõ sự phát triển bừng bừng này, quả mâm xôi đỏ rực dần dần mọc ra… Nhưng người đàn ông chưa bao giờ thấy cảnh này.

 

Trình Dao Dao vịn tường đứng dậy, tất cả các cành gai khi đến trước người cô đều quay ngoặt đi giúp cô tránh xa nguy hiểm. Mà gương mặt tuyệt đẹp của Trình Dao Dao ở bên trong cành cây càng trở nên kì dị.

Người đàn ông trợn mắt nhìn Trình Dao Dao, hắn hoảng sợ kêu to: “Cô… Rốt cuộc cô là cái gì? Có quỷ!”

Đúng lúc hắn kêu gào thảm thiết, bùn đất dưới chân bị đẩy lên, cành non chui ra khỏi mặt đất lại bắt đầu sinh trưởng mạnh mẽ, cành gai chui vào trong ống quần hắn.

Người đàn ông bất chấp tất cả, hắn co chân chạy ra ngoài, cành gai quấn quanh chân m.á.u chảy đầm đìa: “Tôi muốn ra ngoài, tôi muốn ra ngoài!”

“Đồ ngu!” Trình Nặc Nặc đẩy hắn ra, ánh mắt cuồng nhiệt của cô nhìn chằm chằm vào cành lá xung quanh người Trình Dao Dao, cô đến gần: “Quả nhiên linh tuyền ở trên người cô! Cô làm như thế nào? … Cô làm như thế nào?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-729-cay-mam-xoi.html.]

Cành mâm xôi cào rách da Trình Nặc Nặc nhưng ánh mắt cô càng trở nên cuồng nhiệt hơn, cô giống như không biết đau đớn gạt cành mâm xôi ra chen đến bên người Trình Dao Dao.

Trình Dao Dao không biết giọt linh tuyền của lá sen hiệu quả như vậy. Cành mâm xôi bị Trình Nặc Nặc đẩy ra che mất cửa sổ chạy trốn của cô. Trình Dao Dao bị dồn đến góc tường, cô trơ mắt nhìn Trình Nặc Nặc tới gần, trong lòng cực kỳ căng thẳng.

Tiếng meo kêu vang lên, Trình Dao Dao quay đầu nhìn sang, trước cửa sổ xuất hiện hai cái tai lông xù, sau đó là cái đầu tròn xoe. Cửa sổ bị cành cây thô ráp chặn lại, cành mâm xôi có rất nhiều gai, mèo trắng dùng sợi râu để đo, sau đó nó chui qua cái khe hở nhỏ ở góc bên phải cửa sổ.

Trình Dao Dao che miệng lại: Nhưỡng Nhưỡng! Nếu là lúc bình thường, Trình Dao Dao đã chất vấn nó: “Em dẫn Cường Cường nhà chị đi đâu rồi ?”

Lúc này Trình Dao Dao như gặp được cây cỏ cứu mạng: “Nhưỡng Nhưỡng, nhanh đi tìm Tạ Tam đi! Đi tìm Cường Cường đi!”

“Đó là cái gì?” Trình Nặc Nặc chú ý tới sự kỳ lạ của Trình Dao Dao.

Nhưỡng Nhưỡng lập tức rụt đầu lại.

Trình Dao Dao: “…”

Trình Nặc Nặc đạp gãy cành lá dưới chân, cô đi lại gần chỗ Trình Dao Dao. Trình Dao Dao vội vàng nhỏ linh tuyền vào cành cây mâm xôi.

Cành cây lại phát triển nhanh chóng, lúc này nó dùng tốc độ mắt thường có thể thấy chậm rãi mọc lên. Lòng Trình Dao Dao gấp gáp nhưng ngoài miệng vẫn nói: “Tôi không biết cô đang nói cái gì! Căn phòng này có điều gì kỳ lạ à? Cô nhìn phía sau cô đi, có người ở đằng sau cô đúng không?”

Người đàn ông suýt nữa đái ra quần: “Nơi này có quỷ, tôi muốn ra ngoài, nhanh lên, mở cửa ra!”

“Cô không nói cũng không sao.” Da mặt Trình Nặc Nặc run rẩy, hai tay chảy đầy m.á.u gạt cành lá cản đường ra, cô gọi người đàn ông: “Đừng kêu nữa! Muốn đi ra ngoài thì chặt chỗ cành cây này giúp tôi!”

“Có quỷ… Không phải, là… là Thần Núi, là yêu tinh, chặt cành sẽ bị báo ứng đấy ! » Người đàn ông run rẩy. Sau thôn Điềm Thụy là núi sâu, từ nhỏ mọi người đều được nghe chuyện quỷ quái mà lớn lên, ngay cả phá bỏ « 4 cái cũ » cũng không trừ bỏ được tư tưởng mê tín ăn sâu trong lòng hắn.

Trình Nặc Nặc tức giận : «Không có quỷ ! Anh không bắt cô ta lại, hôm nay chúng ta xong rồi. Hay anh muốn đợi Tạ Tam tìm đến đây ? »

Người đàn ông khóc chảy đầy nước mắt, hắn hối hận đập đầu xuống đất : « Tôi không làm. Tôi không làm chuyện xấu, mau thả tôi ra ! »

 

Loading...