Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 717

Cập nhật lúc: 2024-09-04 11:08:58
Lượt xem: 40

“Ai liếc mắt đưa tình với cô chứ!” Ba cô gái nói cười hi hi ha ha.

Hôm nay tâm tình Trình Dao Dao rất tốt, cô luôn nở nụ cười lộ ra lúm đồng tiền, gương mặt xinh đẹp nổi bật trong nhà kho, ánh nắng chiếu lên người cô càng làm cô tỏa sáng.

Thẩm Yến si ngốc nhìn cô, hắn nhớ lại dư vị Trình Dao Dao theo đuổi mình lúc trước, sau đó lại bị cảm xúc hối hận nồng đậm bao phủ.

May mà mấy cô gái trong nhà kho đều hâm mộ hắn, lúc họ đi đến trước mặt hắn giao chè đều đỏ mặt, sau đó cố ý nói chuyện với hắn, trong ánh mắt của họ viết đầy sự sùng bái làm Thẩm Yến lấy lại sự tự tin khi vấp phải Trình Dao Dao.

Nhưng trên mặt Thẩm Yến lại không thèm để ý đến mấy cô gái này, ngoại trừ Lâm Nhiên Nhiên — Lâm Nhiên Nhiên là một cô gái xinh đẹp đáng yêu, tiếng phổ thông rất rõ. Mà Lâm Nhiên Nhiên nhút nhát, xấu hổ không dám nói chuyện với hắn, lúc Thẩm Yến chủ động nói chuyện với cô, cô sẽ mở to đôi mắt long lanh nước, ánh mắt sùng bái nhìn hắn.

Thẩm Yến lập tức thỏa mãn.

Thẩm Yến thỏa mãn nhưng người khác lại hận không thể nuốt sống Lâm Nhiên Nhiên.

Lâm Nhiên Nhiên lấy lá chè trở về chỗ, cô vừa ngồi xuống thì Lâm Bình Bình kêu lên: “Nhiên Nhiên, giúp chị xách sọt chè đến đây.”

Lâm Quế Viên tức giận: “Cả buổi bắt người ta đi đi lại lại 7,8 lần rồi, cô không có tay à?”

Lâm Bình Bình cười nói: “Bà nội tôi bảo, Nhiên Nhiên và tôi là chị em họ ruột thịt, có chuyện gì cũng nên giúp đỡ lẫn nhau. Đúng không Nhiên Nhiên?”

Lâm Nhiên Nhiên nghe thấy hai chữ “Bà nội” thì run rẩy, cô vội nói: “Tôi đi, tôi đi.”

Lâm Bình Bình đắc ý nhìn Trình Nặc Nặc nhưng Trình Nặc Nặc lại không chú ý đến cô.

Lâm Bình Bình không vui nói: “Cô sao vậy? Cả buổi không có tinh thần.”

Dạ dày Trình Nặc Nặc hơi đau, cô miễn cường cười với Lâm Bình Bình, vừa muốn nói chuyện thì dạ dày bốc lên, cô vội vàng che miệng lại.

Lâm Bình Bình thấy cô như thế thì không quan tâm, nhếch miệng lên.

Lâm Nhiên Nhiên cố hết sức xách một sọt chè đi loạng choạng tới: “Bình Bình, sọt chè này để ở đâu?”

“Để bên này.” Lâm Bình Bình cố ý chỉ sang chỗ khác.

Lâm Nhiên đành phải thở sâu, sau đó nhấc sọt chè lên đi sang bên khác.

Hàn Nhân tức giận nói: “Chị em họ gì chứ, bắt nạt người ta là giỏi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-717.html.]

Trương Hiểu Phong đặt lá chè xuống muốn đứng dậy đi hỗ trợ thì bị Trình Dao Dao đè xuống.

Trương Hiểu Phong không hiểu nhìn Trình Dao Dao, Trình Dao Dao nháy mắt: “Nhìn đi.”

Trương Hiểu Phong cau mày. Cô là người có lòng nhiệt tình, cô không chịu nổi người khác bị bắt nạt. Cô thấy trán Lâm Nhiên Nhiên đầy mồ hôi, cánh tay nhỏ gầy bị cái sọt ép sát run rẩy, cô cố gắng nhấc cái sọt cao lên.

Trương Hiểu Phong không ngồi yên nữa, cô muốn đứng dậy đi hỗ trợ thì thấy Lâm Nhiên Nhiên đi qua bên người Trình Nặc Nặc. Bỗng nhiên cô ấy vấp phải cái gì đó, tay nghiêng về một bên, sọt chè đổ hết lên đầu Lâm Bình Bình và Trình Nặc Nặc.

“Á!”

Chè khô rơi xuống như mưa làm Lâm Bình Bình và Trình Nặc Nặc hét lên. Lá chè thô ráp lạnh buốt chui vào cổ áo, Lâm Bình Bình nhảy dựng lên: “Lá trè của tôi!”

Chè cành và chè búp đều bị che hết đi, chiều nay Lâm Bình Bình phí công bận rộn rồi: “Lâm Nhiên Nhiên, mày… mày chờ đó cho tao!”

“Xin lỗi, xin lỗi!” Lâm Nhiên Nhiên hốt hoảng: “Tôi không cố ý đâu!”

Lâm Bình Bình giận điên lên: “Mày cố ý, mày chờ đấy, tao về nhà nói cho bà nội biết!”

Lâm Nhiên Nhiên bị dọa khóc to.

Trương Hiểu Phong không nhìn được nữa, cô chạy tới đỡ Lâm Nhiên Nhiên dậy: “Do cô sai cô ấy làm việc chứ, nếu cô tự xách thì không xảy ra chuyện này rồi!”

Lâm Quế Viên cũng hát đệm: “Đúng vậy! Mọi người đều nhìn thấy, giữa trưa cô làm đổ bình nước của thanh niên trí thức Trình, bây giờ lại sai Nhiên Nhiên. Cô cố ý thì có!”

 

Lâm Bình Bình cãi nhau với mấy người họ. Lâm Đan Đan tháy thế thì cãi nhau giúp Lâm Bình Bình, chỉ có Trình Nặc Nặc che miệng, sắc mặt ngày càng khó coi.

Tiếng cãi nhau của mấy cô gái càng lúc càng lớn, Thẩm Yến và đại đội trưởng đi từ ngoài vào. Họ thấy Lâm Nhiên Nhiên khóc đến mức thở không ra hơi, một cái sọt bị đổ trên mặt đất, lá chè rơi vãi ra ngoài.

Đại đội trưởng trầm mặt: “Xảy ra chuyện gì vậy?”

Đại đội trưởng nhìn Thẩm Yến, Thẩm Yến đau cả đầu. Hiếm khi đại đội trưởng đến thì lại gặp tình cảnh này, chẳng phải nói hắn không quản được một đám con gái sao? Thẩm Yến vội nói: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

Mấy cô gái mồm năm miệng 10 tố cáo, đại đội trưởng sắp nổ cả đầu, ông quát: “Tất cả im lặng! Thanh niên trí thức Trình nói đi!”

 

Trình Dao Dao vẫn luôn im lặng không lên tiếng, bây giờ bị chỉ tên thì đành phải nói: “Lâm Bình Bình sai Lâm Nhiên Nhiên xách sọt chè cho cô ấy, Lâm Nhiên nhiên bị ngã, chè đổ ra ngoài.”

 

Loading...