Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 703

Cập nhật lúc: 2024-09-04 10:19:09
Lượt xem: 39

Bà Lâm bị bỏ lại, mấy người phụ nữ đều đồng tình an ủi Lâm Nhiên Nhiên.

Xe đến cửa huyện, mấy người phụ nữ xuống xe chỉ có hai chị em Lâm Nhiên Nhiên đi theo đến nhà máy phân hóa học mới xuống xe.

Lâm Nhiên Nhiên ở lại vì muốn nói lời cảm ơn với Trình Dao Dao: “Lần trước thực sự cảm ơn cô, nếu không Tiểu Thu…”

Trình Dao Dao xua tay nói: “Tiểu Thu không có việc gì thì tốt rồi.”

Trình Dao Dao quan sát kỹ Lâm Nhiên Nhiên. Quần áo của hai chị em cũ rồi nhưng vẫn đủ giữ ấm, sắc mặt vừa vàng vừa gầy, nhìn kỹ có thể thấy trên mặt có thêm ít thịt tốt hơn lúc cô mới đến thôn nhiều. Lúc trước ánh mắt Lâm Nhiên Nhiên yếu ớt sợ hãi, Lâm Nhiên Nhiên trước mặt lại lộ ra sự kinh định sáng rõ.

Tâm tình Trình Dao Dao hơi phức tạp. Trong sách nói Lâm Nhiên Nhiên có hai cơ hội xuyên qua, một là lúc bị vu oan trong rừng cây nhỏ, một cái khác là lúc Tiểu Thu bị bệnh tim. Nhưng hai cơ hội này đều bị Trình Dao Dao phá vỡ, nhưng cô không ngờ kịch bản lại mạnh mẽ như vậy, người xuyên vào Lâm Nhiên Nhiên vẫn xuát hiện ở đây.

Giống như trong bóng tối có một bàn tay sửa lại lỗ thủng của kịch bản, sau đó định ra con đường mới cho nhân vật chính và kịch bản. May mà vận mệnh của Tạ Tam đã thoát khỏi quỹ đạo này, hắn không còn liên quan gì đến nhân vật chính trong sách nữa.

Lâm Nhiên Nhiên cảm ơn Trình Dao Dao xong nắm tay Tiểu Thu đi ra ngoài. Bỗng nhiên Trình Dao Dao kêu lên: “Này, vì sao cô không rời khỏi nhà họ Lâm? Ở chung cùng Trình Nặc Nặc, cô không khó chịu sao?”

Lâm Nhiên Nhiên quay đầu lại, cô cười nói: “Đây là nhà của tôi, căn phòng đó là của tôi, không phải sao?”

Trình Dao Dao hiểu rõ, cô cười ra tiếng.

Trình Nặc Nặc dính vào nữ chính xuyên qua rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-703.html.]

Tạ Tam nói chuyện với người ở nhà máy phân hóa học, sau đó đưa Trình Dao Dao ra sân sau xem chó. Công nhân sẽ tự vác hàng hóa lên xe. Bây giờ Tạ Tam không phải bốc dỡ hàng vất vả như trước làm cả người chật vật nữa. Hắn có thể mặc quần áo sạch sẽ đi dạo trên đường cái với Trình Dao Dao, không cần lo lắng ánh mắt của người khác.

Thân hình chó cái khỏe mạnh lông đen, lúc này nó ngồi chồm hổm trong ổ, bụng phình lên.

Bác bảo vệ cười nói: “Nửa tháng nữa mới sinh. Nhìn cái bụng này xem, một thai nhất định có 7,8 con, bác còn đang lo không biết đưa đi đâu.”

Trình Dao Dao lấy một miếng thịt khô cho nó ăn nhưng lại không dám đến gần.

Bác bảo vệ nói: “Không sao đâu, bác ở đây nó không cắn người đâu.”

Lúc này Trình Dao Dao nắm tay Tạ Tam, tay khác đưa thịt khô đến bên miệng chó cái. Chó cái ngửi ngửi, mắt nó sáng lên, nó há miệng cắn miếng thịt khô nhai mấy lần rồi nuốt xuống. Trình Dao Dao nhân cơ hội sờ đầu nó.

Chó cái bóng loáng không dính nước, lông mao cứng hơn mèo, hai lỗ tai oai phong dựng thẳng lên. Trình Dao Dao sờ nó nửa ngày, chó cái được ăn thịt khô nên tốt tính cho cô sờ.

Thừa dịp Tạ Tam nói chuyện với bác bảo vệ, cô lén đổ linh tuyền vào bát thức ăn cho chó. Chó cái uống linh tuyền, chó con sinh ra sẽ thông minh nha! Cường Cường không kịp rồi, Trình Dao Dao gửi gắm hy vọng vào chó con.

Bác bảo vệ đồng ý giữ một con ch.ó đực khỏe mạnh nhất cho Trình Dao Dao, cô mới lưu luyến rời đi cùng Tạ Tam.

Tạ Tam đến chợ đen tìm Hầu Tử, trước đó tiện đường đưa Trình Dao Dao đến xưởng may thăm Tạ Phi. Trình Dao Dao mang một ít bánh ngọt sữa dê và rau ngâm cho Tạ Phi. Lần trước Tạ Phi nói bạn cùng phòng ký túc xá đều thích đồ ướp Hàn Quốc bà Tạ làm, bà Tạ liền làm rất nhiều cho cô. Rau ngâm không đáng bao nhiêu tiền nhưng lại giúp Tạ Phi thu được lòng người.

Tạ Phi nghe bảo vệ thông báo thì vội vàng đổi ca với nhân viên tạp vụ sau đó cao hứng đi dạo cung tiêu xã với Trình Dao Dao. Giữa trưa Tạ Tam đến tìm hai người, Tạ Phi hào phóng nói: “Hôm nay em mời hai người đến quán ăn!”

Ba người đến quán cơm quốc doanh, họ chọn vị trí gần cửa sổ ngồi xuống, sau đó gọi thịt xào ớt, sườn xào chua ngọt, mộc nhĩ xào hoài sơn, một bát canh trứng gà với rong biển và ba bát cơm trắng nóng hổi. Tạ Phi muốn trả tiền, Tạ Tam cũng không tranh với cô, hắn mỉm cười nhìn Tạ Phi lấy tiền và phiếu ra thanh toán, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ tự hào.

Loading...