Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 647

Cập nhật lúc: 2024-09-02 22:45:52
Lượt xem: 18

Bà Tạ cũng nói: “Gia Kỳ rất tốt, gương mặt đẹp trai, thân hình cao ráo, hơn nữa còn đi lính. Quan trọng nhất là tính tình chững chạc, suy nghĩ thoáng!”

Trình Dao Dao lập tức trả lại một đòn: “Lâm Gia Kỳ tốt như vậy, không bằng nói chuyện anh ta và Tiểu Phi đi!”

“Trời ạ, chị Dao Dao! Chị hư quá!” Tạ Phi xấu hổ đỏ bừng mặt, cô che miệng Trình Dao Dao lại.

Trình Dao Dao trốn sau lưng bà Tạ, cô cười nói: “Bà nội, bà nhìn mặt Tiểu Phi đỏ bừng rồi kìa, nhất định là bị cháu nói trúng rồi!”

Bà Tạ cười không ngừng: “Dao Dao nói đúng, bà nhìn trúng đứa nhỏ Gia Kỳ này rồi!”

Tạ Phi giậm chân: “Bà nội, sao bà lại hư như chị Dao Dao vậy!”

Trình Dao Dao ở sau lưng bà Tạ làm mặt quỷ với cô, Tạ Phi tức giận: “Chị đừng chạy!”

Tạ Tam vừa đi vào sân, Trình Dao Dao liền chạy về phía hắn, Tạ Tam đưa tay đỡ, vòng eo nhỏ nhắn linh hoạt xoay một cái chạy ra sau lưng Tạ Tam, cô cười đến mức thở không ra hơi: “Cứu mạng, Tiểu Phi muốn đánh em!”

Hiếm khi Tạ Phi tức giận như vậy, giống như con thỏ trắng bị chọc giận: “Anh, anh tránh ra!”

Khóe môi Tạ Tam cong cong, hắn nhìn vẻ mặt giảo hoạt của Trình Dao Dao, sau đó lại nhìn em gái đỏ bừng mặt: “Sao Dao Dao lại bắt nạt em?”

“Chị ấy, chị ấy…” Tạ Phi đỏ mặt không nói ra lời.

Trình Dao Dao đắc ý, cô đặt tay làm thành hình cái loa nói nhỏ bên tai Tạ Tam: “Em nói cho anh…”

“A a a! Chị Dao Dao, chị không được nói!” Tạ Phi giậm chân: “Anh tránh ra đi, lần này anh lại che chở chị Dao Dao, em sẽ không sống nổi mất!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-647.html.]

“Nghiêm trọng vậy sao?” Tạ Tam xoa đầu Tiểu Phi, hắn dẫn Tạ Phi vào bếp: “Em không sống nổi thì ai làm công việc ở xưởng may đây?”

“Cái gì? Em có thể đi làm rồi sao?” Sự chú ý của Tạ Phi lập tức bị dời đi, cô hỏi Tạ Tam về chuyện công việc.

Tạ Tam kiên nhẫn trả lời câu hỏi của em gái, một tay vẫn nắm chặt Trình Dao Dao, hắn giải quyết quan hệ giữa hai chị em rất tốt.

Công việc của Tạ Phi là chuyện quan trọng, bà Tạ và Trình Dao Dao cũng nghiêm túc nghe. Vừa rồi Lâm Gia Kỳ tìm Tạ Tam bàn bạc chuyện cày bừa vụ xuân trong thôn, tiện thể nói chuyện xưởng may: Ngày 16 tháng giêng công nhân mới đến đơn vị báo cáo.

Công nhân chính quy của xưởng may bắt đầu làm từ mùng 8 tháng giêng, công nhân mới chưa biết làm, sau khi vào đơn vị phải đi theo thầy dạy học tập, còn phải tham gia khóa đào tạo tư tưởng, cho nên xưởng may kéo dài đến ngày 16.

Bà Tạ cao hứng nói: “Rất tốt, có thể ở nhà ăn Tết Nguyên Tiêu.”

Mặt Tạ Phi ửng hồng, lúc này là vì kích động và chờ mong: “Cháu có thể kiếm tiền rồi! Chờ cháu kiếm được tiền, anh trai không cần khổ như vậy nữa.”

Ánh mắt Tạ Tam ấm áp: “Chị Dao Dao tìm công việc này giúp em.”

Tạ Phi nhìn Trình Dao Dao, cô vừa cảm kích vừa áy náy. Chị Dao Dao đối xử tốt với mình như vật, vừa rồi mình còn muốn đánh chị ấy, mình quá xấu rồi!

Đáng tiếc ánh mắt đầy tình cảm của Tạ Phi phải trôi theo dòng nước chảy, Trình Dao Dao chỉ để ý đến cái khác: “Thơm quá, đây là trà khô chính tông này!”

Bên trong lá sen đựng trà khô xếp chỉnh tề, miếng nào cũng được buộc một sợi dây nhỏ, trà khô màu nâu trơn bóng tản ra mùi thơm của nước sốt và đậu nành.

 

Bà Tạ cười hớn hở: “Sáng nay chúng ta có lộc ăn rồi. Vừa có trứng gà mới đẻ, vừa có trà khô.”

Loading...