Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 636

Cập nhật lúc: 2024-09-02 22:27:36
Lượt xem: 29

Những gia đình khác ở thôn Điềm Thủy không ăn sáng phong phú bằng Tạ gia nhưng cũng có thức ăn mặn, trên bàn sẽ có một đĩa trứng xào rau hẹ hoặc một nồi sủi cảo còn dư lại tối qua cũng coi như một món thịt.

Ăn sáng xong, mọi người vui vẻ đi ra ngoài la cà chúc Tết. Ngày mùng 2 không có nhiều quy củ như vậy, mọi người tùy ý đi chúc Tết nhà người thân, thông gia hay hàng xóm đều được, không biết hôm nay vô tình hay cố ý, mọi người đều đến nhà họ Tạ góp vui.

Cổng Tạ gia mở rộng, nền đất lát gạch xanh và sư tử đá bị vỡ cũng được lau sạch bóng loáng. Đi vào trong sân, người trong thôn đều hâm mộ nhìn giếng nước ngọt, bên cạnh vườn rau trồng một cây hương thung, vườn rau xanh um tươi tốt, mười mấy con gà ở trong lồng, sân nhỏ được quét dọn sạch sẽ không nhuốm bụi, nền đất còn sạch hơn mấy căn phòng của gia đình khác ở trong thôn.

Lại đi tiếp vào trong, nóc nhà cao cao, xà nhà làm bằng cây nhãn bừng bừng khí thế, trong phòng chính có một cái bàn vuông, trên bàn đặt 5,6 cái đĩa đựng bánh ngọt trứng gà, bánh mật ong (Honey Mito), đậu phộng, hạt dưa và kẹo đường thập cẩm. Ngoài ra còn có một khay đựng chén và đường viên, có thể thấy sự chân thành tiếp đãi của chủ nhà.

 

Bánh mật ong

Bà Tạ cầm một bình nước sôi đi ra thì thấy một đống người đang đứng ở cửa thò đầu nhìn, bà cười chào hỏi: “Chúc mừng năm mới.”

“Bác Tạ, chúc mừng năm mới, chúc mừng năm mới!” Mặc kệ quan hệ lúc trước thế nào, bây giờ Tạ gia càng ngày càng tốt hơn, Tạ Tam thì lái máy kéo, người trong thôn đều muốn giữ gìn quan hệ với người Tạ gia.

Bà Tạ vừa cười vừa mời mọi người vào: “Mọi người mau vào nhà đi, uống trà nhé?”

Nhà địa chủ đối với người trong thôn cực kỳ thần bí, họ luôn có cảm giác chùn bước. Mọi người nắm chặt vạt áo, cô nhìn tôi, tôi nhìn cô, mọi người đứng ở cửa không có ý đi vào, họ chỉ cười: “Nghe nói thanh niên trí thức Trình về rồi?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-636.html.]

“Đúng vậy.” Trình Dao Dao bê một đĩa bánh đi ra từ phòng bếp. Da trắng, môi đỏ, mắt hoa đào làm mắt đám người thôn Điềm Thủy tỏa sáng.

Mọi người mồm năm miệng mười chào hỏi: “Thật sự về rồi! Ai cũng nói thanh niên trí thức Trình, thanh niên trí thức tiểu Trình và thanh niên trí thức Thẩm đi Thượng Hải không quay về nữa…”

“Ôi trời, sao thanh niên trí thức Trình có thể giống bọn họ được chứ?”

“Đúng vậy, đúng vậy.”

Bọn họ vừa nói mập mờ vừa nhìn nhau nở nụ cười hiểu rõ. Trình Dao Dao định tham gia náo nhiệt thì bà Tạ vội vàng bê bánh kẹo lên: “Dao Dao, mau mời mọi người vào ăn bánh kẹo đi.”

Mọi người xấu hổ không ăn, nhưng bọn trẻ con lại nhìn chằm chằm.

Trình Dao Dao cười ngoắc tay với nhóm Thiết Đản, Cẩu Đản và Lâm Vi Dân: “Sao vậy, chị mới ra ngoài mấy tháng, các em không thích chị nữa à?”

“Chị Dao Dao!” Thiết Đản là người đầu tiên bước chân ngắn chạy vào, mấy đứa trẻ khác cũng nhao nhao chạy đến cạnh Trình Dao Dao, mặt bọn nhỏ sùng bái nhìn cô.

Bọn nó đã thành lập tình bạn thắm thiết, vững vàng với chị Dao Dao từ trước rồi, bọn nó coi chị như công chúa. Chị Dao Dao vẫn xinh đẹp như vậy, giống như tiên nữ, trên người cũng thơm thơm. Chị Dao Dao còn cho bọn nó kẹo đường!

Trình Dao Dao lấy bánh kẹo phát cho mỗi đứa một nắm. Người trong thôn thường cho một nắm kẹo, nhìn thì nhiều nhưng thực ra có rất ít, nhiều nhất cũng chỉ có hai viên kẹo, bình thường mỗi đứa bé được một viên đường, còn là loại đường hoa quả rẻ nhất cung tiêu xã. Bánh kẹo ở Tạ gia là loại kẹo thập cẩm cao cấp mua trong cung tiêu xã, có rất nhiều loại kẹo trộn lẫn với nhau, mùi vị gì cũng có, bọn nhỏ giống như được rút thăm trúng thưởng vậy. Trình Dao Dao cho rất nhiều kẹo, một nắm có 5,6 viên kẹo, cô còn nhét kẹo vào trong túi của Thiết Đản.

Loading...