Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 615

Cập nhật lúc: 2024-09-02 22:05:33
Lượt xem: 22

Trình Dao Dao mặc váy ngủ, mái tóc dài xõa ngang vai, cổ áo rộng lộ ra một vài vết đỏ trên da, xung quanh thoang thoảng mùi hương hoa hồng, lòng Tạ Tam động đậy, hắn ôm chặt Trình Dao Dao.

Trình Dao Dao cảnh giác nói: “Anh làm gì vậy?”

“Nằm với anh một lúc.” Tạ Tam trẻ tuổi mạnh mẽ, sau khi tỉnh dậy tinh thần dồi dào, hắn muốn tiếp tục sự nghiệp còn dang dở đêm qua.

Trình Dao Dao nhìn hắn giống như một con sói đói bụng thì dùng sức đẩy mặt Tạ Tam ra, cô giãy giụa nói: “Không nằm nữa, đã nằm một ngày một đêm rồi.”

Cánh tay Tạ Tam cứng như sắt ôm chặt cô, Trình Dao Dao giống con mèo nhỏ bay nhảy trong n.g.ự.c hắn, hắn híp mắt lại, ngón tay thô ráp cởi nút thắt trên váy ngủ.

“Tối qua em chưa ăn cơm.” Trình Dao Dao thay đổi chiến lược, cô tủi thân nói: “Em vẫn đói.”

Quả nhiên, Tạ Tam hít một hơi thật sâu, sau đó buông tay ra: “Dẫn em ra ngoài ăn.”

Trình Dao Dao vội vàng đứng dậy, cô lấy quần áo trong vali ra mặc. Tạ Tam nhìn vali nhỏ của cô thì nhíu mày: “Sao lại chuyển hành lý đến đây?”

Trình Dao Dao nói: “Em chuyển đến mấy ngày rồi.”

Vẻ mặt Tạ Tam ảm đạm: “Bởi vì anh sao?”

“Không phải. Dù sao em cũng không về nữa đâu.” Giọng nói của Trình Dao Dao rất tự nhiên, không có dáng vẻ giận dỗi gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-615.html.]

Tạ Tam nhớ lúc đi lấy nước, bình nước trống không, rõ ràng mấy ngày qua không động đến. Mình không ở đây, mấy ngày này Trình Dao Dao trôi qua thế nào. Tạ Tam đau lòng, hắn muốn hỏi nhưng thấy Trình Dao Dao vui vẻ tìm váy, hắn đành phải nhịn xuống.

Tạ Tam quay lưng lại chờ Trình Dao Dao thay quần áo, vừa quay đầu, ánh mắt hắn không rời khỏi cô được.

Trình Dao Dao mặc cái váy trắng hắn mua cho cô, lông mày không vẽ vẫn đen nhánh, môi không bôi son nhưng vẫn đỏ, xinh đẹp không nói nên lời. Kiểu dáng bo eo càng làm nổi bật dáng người thướt tha của cô, vòng eo nhỏ nhắn làm người ta muốn…

Trình Dao Dao mặc áo khoác vào, cô thấy Tạ Tam đứng đơ ra thì hỏi: “Anh đang ngây ngốc làm gì vậy? Thay quần áo mới đi, chúng ta phải ra ngoài ăn Tết nha.”

Tạ Tam run rẩy, hắn vội vàng bỏ ý nghĩa xấu trong đầu đi, sau đó mặc áo khoác vào. Hai người quan sát đối phương, họ đều cảm thấy tỏa sáng, trong lòng vui vẻ.

Đường phố Thượng Hải 30 Tết vô cùng vắng vẻ. Đèn đường chiếu sáng con phố, người đi đường rải rác, tất cả đều xách thao cá, thịt, điểm tâm nóng lòng chạy về nhà.

Tạ Tam và Trình Dao Dao đứng cạnh nhau, hai tay nắm chặt đi dạo phố. Mấy ngày trước trên đường có rất nhiều người, bây giờ lại vắng vẻ không còn ai. Trình Dao Dao ngây thơ đung đưa cái tay hai người đang nắm chặt, Tạ Tam cũng nở nụ cười, hiếm khi nhẹ nhõm như này.

30 Tết là thời điểm đoàn viên, mọi người thoải mái, vui vẻ, họ cầu mong may mắn, ngóng trông năm sau thuận lợi. Trên đường có người thấy đôi tình nhân xinh đẹp này thì cười ha hả gật đầu chào, mọi người đều chúc nhau “Năm mới vui vẻ”.

Hai người không ngồi xe mà đi bộ đến quán cơm quốc doanh, bên trong ồn ào náo nhiệt giống như người Thượng Hải đều tụ họp ở đây. Tạ Tam gọi nhân viên phục vụ: “Có thể sắp xếp một bàn không?”

Nhân viên phục vụ khó xử: “Tối nay rất náo nhiệt, mọi người đều đặt bàn trước mấy ngày rồi. Nếu chuyển một bàn, người khác sẽ…”

Hai người nhìn về phía một gia đình có già có trẻ, trên mặt đều lộ vẻ chờ mong, hiển nhiên là rất ít khi đến nơi như này.

Loading...