Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 607

Cập nhật lúc: 2024-09-02 20:53:57
Lượt xem: 32

Bên cạnh có người nói : «Cũng không có thù oán sâu xa gì, có cần làm đến mức này không? »

Vệ Cường cố chấp : «Mấy người cẩn thận quá rồi, xảy ra chuyện gì tôi ôm hết ! »

Mọi người đều biết Vệ Mạnh chỉ là con của một chủ nhiệm nho nhỏ, không phải hắn chỉ dựa vào tên tuổi Từ Nam Phương làm mưa làm gió thôi sao ? Nhưng thà đắc tội quân tử cũng không dám đắc tội tiểu nhân, mọi người không để ý nữa.

Thế là Vệ Cường tìm người của đội tra xét, có một câu nói của Lục Thanh Đường làm lệnh bài, đội tra xét không dám chểnh mảng. Ai ngờ có thể điều tra ra được một số chuyện không tầm thường !

Vệ Cường vui vẻ đi tìm Từ Nam Phương. Nhóm con ông cháu cha này không xuống nông thôn cũng không có công việc đàng hoàng, học cũng không xong, suốt ngày nhàn rỗi nhàm chán, không phải chơi bóng thì ngồi trong nhà nói nhảm.

Lục Thanh Đường ở trong một căn nhà nhỏ có ba phòng, một mình hắn ở đây, không có người lớn gò bó, gần đây đám người này thường đến nhà chơi. Phòng khách nhà Lục Thanh Đường rất rộng, trong phòng đặt một bộ ghế sofa bằng da nhập khẩu. Chưa nói đến vấn đề thẩm mỹ, căn nhà này phải trang hoàng thêm. Dĩ nhiên sẽ có người vội vàng chạy đến giúp hắn, sau khi lắp ráp tất cả nguyên vật liệu không tính phí tổn, căn nhà trở nên hoàn hảo.

Trong phòng khách có đủ hơi ấm, mọi người cởi áo khoác, ngồi trên ghế uống rượu hoặc cà phê nhà Lục Thanh Đường. Lục Thanh Đường mặc áo sơ mi trắng cầm chén trà, mỉm cười nghe đám người nói nhảm.

Vệ Cường đến cắt ngang câu chuyện nhảm nhí của đám người : « Mấy người đoán xem tôi tra được cái gì rồi ? »

Từ Nam Phương mờ mịt hỏi : « Tra cái gì ? »

« Tạ Chiêu đó, chính là người yêu ở quê của Trình Dao Dao ! » Vệ Cường nói chuyện giống như nắm giữ bí mật quan trọng lắm vậy.

Từ Nam Phương quên chuyện kia lâu rồi, chuyện hôm đó là do Vệ Cường ném tiền vào người ta, hắn cũng thấy chướng mắt. Nghe Vệ Cường nói như vậy, hắn hỏi : « Có thể tra được cái gì, không phải là đầu cơ trục lợi sao ? »

Vệ Cường không nhận được phản ứng trong dự liệu nên hơi thất vọng, hắn cố gắng nói : «Việc này khác đầu cơ trục lời bình thường. Mấy người có biết không, cậu ta không đầu cơ trục lợi dầu cua mà là… »

Vệ Cường kéo dài âm cuối, cuối cùng đám người cũng ngẩng đầu lên ồn ào suy đoán : « Ha ha, có thể là cái gì chứ ? Cậu ta dám đầu cơ trục lợi vàng sao ? »

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-607.html.]

« Anh đoán đúng rồi ! » Vệ Cường vỗ đùi : « Không chỉ có vàng, lần này đến Thượng Hải, cậu ta còn dính vào việc mua bán vật liệu thép ! Con số rất lớn ! »

Vệ Cường vừa nói vừa giơ ngón tay biểu thị số lượng lên.

Đám người kinh ngạc : «Đ* mẹ, có phải thật không vậy ? Một tên nông dân mà dám dính vào những vật này sao ? »

Vệ Cường đắc ý : «Nhắc tới cũng đúng dịp. Đội tra xét vừa bắt được nhóm người buôn bán vàng ở Tô Châu, bọn họ liếc mắt lập tức nhận ra Tạ Chiêu, vì muốn giảm hình phạt nên khai hết chuyện lúc đầu ra. »

Những người khác nói : « Cậu giỏi thật đấy, thật sự có thể tra ra được. »

Vệ Cường xua tay : «Việc này còn phải nhờ anh Lục của chúng ta. Nếu không dựa vào mặt mũi của anh Lục, đội tra xét có thể nhanh chóng điều tra ra được sao. »

Mọi người đều quay sang nhìn Lục Thanh Đường, Lục Thanh Đường cười nhạt : « Tôi chỉ nói một câu với đội tra xét mà thôi, có thể tra ra được đó là bản lĩnh của đội tra xét. Bên kia có rượu, mọi người tự nhiên đi. »

Nhà Lục Thanh Đường có rất nhiều rượu Tây quý hiếm, còn có điểm tâm, đám người ồn ào đi qua uống rượu.

Chỉ có Từ Nam Phương dựa vào ghế sofa, hiếm khi hắn không tham gia náo nhiệt. Lục Thanh Đường nói : «Nam Phương, làm sao vậy ? »

Từ Nam Phương gãi đầu : «Cảm thấy không có tí sức nào. Hơn nữa, nếu Trình Dao Dao biết chuyện này nhất định không để yên cho tôi. Hay tôi bảo Vệ Cường đừng tra xét nữa. »

Lục Thanh Đường cười nhạt, hắn nói nhỏ : «Đừng dính vào chuyện này, về sau cậu ta muốn thu tay cũng không thu tay lại được đâu. Tôi khuyên cậu tránh xa chuyện này ra, nước ở nơi này rất sâu, cậu đừng có mà tìm đường chết. »

Từ Nam Phương mờ mịt ngẩng đầu, Lục Thanh Đường không nói gì nữa. Hắn thổi nước trà, làn khói lượn quanh gương mặt đẹp trai tạo nên sự cao thâm khó dò.

 

 

Loading...