Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 517

Cập nhật lúc: 2024-09-02 11:15:08
Lượt xem: 42

Tạ Tam và Trình Dao Dao không biết chuyện này.

Tạ Tam tìm Lâm Đại Phú trả phép, sau đó đề nghị vận chuyển rau xanh trong thôn đến thành phố đổi vật liệu. Thôn Điềm Thủy không có gì mới lạ nhưng có rất nhiều rau xanh và thổ sản. Những thứ này bán ở huyện Lâm An rất rẻ, nếu vận chuyển đến thành phố sẽ lời gấp đôi, còn có thể đổi một số vật liệu cần thiết trong thôn. Lâm Đại Phú đồng ý, ông vung tay lên viết giấy phê chuẩn cho Tạ Tam.

Ở Tô Châu, lúc này Trình Dao Dao cũng đang bận rộn.

Trình Dao Dao đưa ra mục tiêu to lớn kiếm được 10 nghìn đồng, mặc dù Mạnh Thư bị dọa sợ nhưng cũng cổ vũ cô, Mạnh Thư đến từ Huy Châu, trong người chảy dòng m.á.u buôn bán, bản thân luôn có một loại nhiệt tình đối với việc kiếm tiền.

Hai bình thủy tinh sáng lấp lánh đặt trên bàn, Mạnh Thư nói: “Dao Dao, cô thấy bình thủy tinh này có phù hợp với yêu cầu của cô không?”

Mạnh Thư có năng lực vượt qua sức tượng tưởng của Trình Dao Dao. Cô chỉ nói một câu muốn đóng gói sản phẩm, miêu tả một số yêu cầu, ngày hôm sau Mạnh Thư đã lấy được mấy bình thủy tinh làm hàng mẫu.

Mạnh Thư cầm hai bình thủy tinh giới thiệu cho Trình Dao Dao: “Đây là kiểu mới nhất ở xưởng, loại này có thể đựng vừa đủ một cân. Loại rẻ hơn chỉ có 8 phân tiền, nhưng nắp đậy hơi kém.”

Trình Dao Dao cầm bình thủy tinh đắt tiền xem kỹ, miệng bình tròn tròn, thân hình lồi lõm in hoa văn, nắp bình làm bằng nhôm sáng lấp lánh có thể tháo ra đậy lại. Loại rẻ hơn là bình thủy tinh thường thấy không in hoa văn, nắp chai mỏng, sau khi mở ra sẽ không sử dụng được nữa.

 Trình Dao Dao không do dự nói: “Đương nhiên phải chọn loại đắt rồi! Sản phẩm của chúng ta đi theo con đường cao cấp, khâu đóng gói không thể tiết kiệm chút tiền đó được. Không những đựng bằng chai thủy tinh, chúng ta còn phải làm nhãn hiệu. Sau khi được đóng gói cẩn thận khách hàng có thể mua làm quà tặng người thân. Chúng ta phải thiết kế nhãn hiệu.”

Mắt Mạnh Thư sáng rực: “Được, tôi hiểu rồi. Nhưng nhãn hiệu này… Nếu xảy ra chuyện gì, họ sẽ tìm được ngay chúng ta sao?”

Lời này cũng có lý. Trình Dao Dao sờ cằm, muốn khách hàng biết đến sản phẩm của mình, nhưng không thể lưu lại dấu vết: “Vậy chúng ta không ghi tên nhãn hiệu nữa, chúng ta sử dụng ký hiệu đặc biệt đi.”

Mạnh Thư viết tât cả lời Trình Dao Dao nói vào sổ, cô hỏi: “Làm ký hiệu gì?”

Trình Dao Dao suy nghĩ, cô cầm bút vẽ xoạt xoạt trên giấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-517.html.]

Các nét vẽ đơn giản dần dần thành hình, một con mèo nhỏ sinh động xuất hiện trên giấy.

Mạnh Thư buồn cười: “Ồ, cô còn biết vẽ nữa.”

Trình Dao Dao khoát tay: “Biết chút thôi. Cô mau cầm đi in ra đi.”

Dầu cua được đóng gói hoàn chỉnh xuất hiện trước mặt Trình Dao Dao. Dầu cua màu vàng cam ngưng kết trong bình thủy tinh,  mơ hồ có thể rõ gạch cua và mỡ trơn. Bên trên bình thủy tinh sáng lấp lánh là giấy da trâu màu nâu nhạt, bên trái in một con mèo nhỏ đang ngủ nướng, bên phải in mấy dòng chữ xinh đẹp nho nhỏ giới thiệu lịch sử và cách làm dầu cua. Bên ngoài cùng là hộp giấy đựng bình để bảo tồn. Một bình dầu cua trở nên cao cấp, dùng để làm quà sẽ không mất mặt chút nào.

Trình Dao Dao vô cùng hài lòng: “Rất tốt! Cứ làm như vậy đi! Vậy tôi về đoàn làm phim trước, cô cầm mấy cái bình này đi đi!”

Đoàn làm phim quay gần xong rồi. Phần diễn của Trình Dao Dao ít nhưng toàn lả cảnh nhỏ không thể gián đoạn. Trình Dao Dao cất dầu cua vui vẻ quay về đoàn làm phim.

Lúc trước đùa giỡn suốt ngày, đây là lần đầu tiên Trình Dao Dao nghiêm túc kiếm tiền, đạo diễn Vinh là khách hàng đầu tiên của cô. Những vị khách hàng lớn này tiêu tiền sảng khoái, họ còn có thể giới thiệu khách hàng khác cùng cấp bậc cho cô.

Đạo diễn Vinh là đạo diễn cấp quốc gia, ông tùy tiện giới thiệu mấy khách hàng cho cô cũng đủ cô kiếm được một khoản rồi!

Hôm nay phó đạo diễn giám sát đoàn phim, Trình Dao Dao hỏi thư ký trường quay: “Đạo diễn Vinh đâu?”

Thư ký trường quay nói: “Ở trong văn phòng. Lúc này cô đừng đi… Dao Dao!”

Trình Dao Dao không nghe thấy, cô hào hứng chạy tới văn phòng đạo diễn Vinh. Cô vừa đi tới, cửa văn phòng bỗng nhiên bị kéo ra, một người khóc lóc chạy ra suýt nữa đụng vào cô.

Trình Dao Dao vội vàng lùi lại hai bước mới đứng vững, cô nhìn kỹ, là Lưu Duyệt.

 

Loading...