Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 515

Cập nhật lúc: 2024-09-02 11:14:43
Lượt xem: 24

Bà Tạ vui vẻ nếp nhăn khóe mắt giãn ra, bỗng nhiên bà nhìn cháu trai nhà mình, sau đó bà chọc trán hắn: “Mau dỗ Dao Dao trở về cho bà!”

Tạ Tam cầm một túi điểm tâm quay đầu đi. Bà Tạ hỏi: “Cháu đi đâu thế?”

Tạ Tam không quay đầu lại: “Nhà đại đội trưởng!”

“Đồ cứng đầu!” Bà Tạ giận dữ.

Tạ Phi vừa cất cái váy bảo bối vừa nói: “Bà nội, anh mới về, bà đừng mắng anh nữa. Chị Dao Dao không về nhà, anh còn khó chịu hơn chúng ta nhiều.”

Bà Tạ tức giận: “Nó khó chịu? Thằng nhóc thối đang giở trò thôi! Nó cũng không sợ Dao Dao chạy đi thật.”

Tạ Phi mờ mịt hỏi: “Có ý gì ạ?”

“Con gái hỏi ít chuyện thôi!” Bà Tạ dạy dỗ cô: “Bà thấy anh trai cháu và Dao Dao tự do yêu đương không phải là chuyện tốt, lúc trước bà và ông nội động phòng mới nhìn thấy nhau lần đầu tiên, không phải vẫn trôi qua rất tốt sao? Nhìn hai đứa như kẻ thù này còn không bằng chúng ta!”

Tạ Phi chống cằm. Cô luôn ủng hộ anh trai và Trình Dao Dao yêu đương, nghe bà Tạ nói như vậy lập tức giận dỗi nhưng không dám cãi lại, cô nói nhỏ: “Bà đang khen ngợi phong kiến đó, cẩn thận bị cải tạo.”

“Cháu còn dám nói bà à?” Bà Tạ bóp mặt cô: “Bà đã cải tạo tốt rồi! Mau thu dọn đống đồ này đi, đừng để người khác nhìn thấy.”

Bây giờ Tạ gia sống tốt hơn nhưng không thể một bước lên trời, để người khác thấy nhiều đồ tốt như vậy sẽ gây chuyện rắc rối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-515.html.]

Bận rộn cả năm, cuối cùng có thể nhàn hạ vào mùa đông. Người trong thôn thường ngồi nói chuyện phiếm ở trước cổng thôn hoặc nghỉ ngơi ở trong nhà.

Bên trong nhà chính bí thư chi bộ, Vương Quế Anh ngồi bóc lạc, bí thư chi bộ mặc áo bông bê một đĩa lạc ra uống rượu. Con trai cả đang làm phó đội trưởng trong thôn, con trai thứ hai làm ở cục công an trong huyện, con trai thứ ba Lâm Gia Tuấn cũng tiến bộ dần. Trong lòng bí thư chi bộ thoải mái, ông đang cầm chén rượu lên nhấp môi thì cửa bị đá văng ra.

Bí thư chi bộ giật mình run tay, chén rượu đổ hết lên áo bông: “Khụ khụ khụ…”

Con gái nhỏ Lâm Lộ Lộ nổi giận đi vào, mắt cô đỏ bừng kéo ghế ngồi xuống phát ra thanh âm lớn.

Vương Quế Anh sợ hãi đứng bật dậy: “Làm sao rồi? Lộ Lộ, có chuyện gì vậy? Ai làm con tức giận?”

Lâm Lộ Lộ nghe thế lập tức khóc to. Bí thư chi bộ đau lòng l.i.ế.m rượu trên mu bàn tay, rượu trên áo bông không cứu được rồi. Ông tiếc nuối cầm bình rượu Mao Đài trên bàn lên xem, con trai thứ hai đổi phiếu bộ đội mới lấy được cho ông, một bình 7,8 đồng đó!

“Con nhóc c.h.ế.t tiệt kia, mỗi ngày bố mày chỉ dám uống một chén nhỏ như thế mà mày làm đổ hết rồi!”

Lâm Lộ Lộ khóc lớn tiếng hơn.

Vương Quế Anh dùng sức đẩy bí thư chi bộ, bà nháy mắt với ông: “Con gái thế này rồi, ông làm cha mà không hỏi con gì cả!”

Bí thư chi bộ vẫn đau lòng con gái nhỏ, ông thấy con gái khóc thì đặt bình bình rượu xuống tức giận nói: “Còn có thể vì cái gì, Tạ Tam không để ý đến nó chứ gì nữa!”

“Anh ấy tên Tạ Tam!” Lâm Lộ Lộ lập tức sửa đúng.

Bí thư chi bộ buồn phiền nói: “Được rồi, được rồi, không phải con suốt ngày mở miệng gọi Tạ Tam hay sao?”

Loading...