Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 487: Chia tay

Cập nhật lúc: 2024-09-02 09:10:36
Lượt xem: 29

Hai người đội tra xét kiểm tra khắp người Tạ Tam, lòng bàn tay Trình Dao Dao đổ mồ hôi, cô cảm thấy tim mình muốn nhảy ra ngoài. Trong đầu cô hiện lên rất nhiều hình ảnh ngắn, sắp đến lúc cải cách mở cửa rồi, nhưng phải đợi hai năm nữa.

Huống chi, Tạ Tam đầu cơ trục lợi không phải buôn bán nhỏ mà là vàng! Khoảng thời gian đen tối nhất của Tạ Tam là do đầu cơ trục lợi vàng, nếu như hắn bị phát hiện…

Tim Trình Dao Dao nhảy tới cổ, cô nhìn chằm chặm động tác của người tra xét.

Cuối cùng đội viên đội tra xét nói: “Báo cáo đội trưởng, không… không có gì.”

Nụ cười nắm rõ trong lòng bàn tay của đội trưởng ngưng lại, hắn nói: “Không thể nào! Kiểm tra cẩn thận!”

Mấy người tra xét đều là người có kinh nghiệm, chỗ nào có thể giấu đều kiểm tra hết. Một đội viên kiên trì nói nhỏ: “Đã kiểm tra hết, không có.”

Hai người khám xét lúng túng thả Tạ Tam ra, Tạ Tam sửa sang lại quần áo bị kiểm tra loạn cả lên, trên mặt hắn không có biểu tình gì.

Đội trưởng chưa từ bỏ ý định trừng mắt nhìn Tạ Tam, hắn luôn cảm thấy người trẻ tuổi trước mặt có điểm kỳ lạ, không thể thả đi: “Anh không phải người địa phương đúng không? Mang giấy chứng nhận ra đây.”

Trong đám người có tiếng nói: “Không ở nơi khác thì sao? Anh nghĩ mình là công an à?”

Người này tránh trong đám người nói, đội tra xét không tìm thấy người, khóe môi Tạ Tam cong lên.

Câu nói này hay lắm. Quán cơm này rất nổi tiếng, người tới ăn cơm đều là khách từ xa đến. Mọi người nghe thế lập tức nói : « Đúng vậy ! Người ở nơi khác thì nhất định phạm pháp à ? »

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-487-chia-tay.html.]

« Người cố tình gây chuyện là nhóm người địa phương các người mới đúng ! »

« Có để người ta ăn cơm hay không ! »

Ở niên đại này, mọi người vào quán ăn cơm cũng không dễ dàng, họ bị quấy rầy đến mức này, ai vui nổi ? 

Đội trưởng đội tra xét trừng mắt : « Ai ? Ai đang nói chuyện ? »

Đương nhiên không có người đi ra, nhưng tiếng nói không dừng lại. Đội tra xét làm nhiều năm rồi, họ biết rõ lực lượng quần chúng là vô tận. Lúc này quần chúng bực mình nổi nóng, không thể lấy cứng đối cứng.

Bên kia, người khám xét quần áo của Tạ Tam xong, thấy Tạ Tam luôn phối hợp, cũng nói : «Đội trưởng, nhất định là mấy tên kia cố ý tố cáo sai sự thật. Người này không có vấn đề. »

Đội trưởng đội tra xét trả giấy chứng nhận cho Tạ Tam : «Được rồi, không có chuyện của anh ! Mấy người bên kia dẫn đi theo tôi ! »

Đội tra xét dẫn mấy tên ôm đầu xui xẻo đi. Lúc này nhóm người mới dần dần tản ra, thức ăn trên bàn đã nguội, có đồ còn bị rơi hỏng, bọn họ tìm nhân viên phục vụ tranh luận, không ai muốn chịu tổn thất này. Nói đùa, một vữa cơm mấy đồng đó, còn chưa được ăn, dựa vào đâu mà đòi tiền ? 

Trình Dao Dao sợ bóng sợ gió, nước mắt lưng tròng nhìn Tạ Tam giống như con mèo nhỏ bị ném đi. Bộ dáng này làm hắn đau lòng, Tạ Tam nhẹ nhàng nắm tay cô, thấp giọng nói : « Đừng sợ. »

Tay Tạ Tam thô ráp ấm áp, sự bình tĩnh của hắn làm Trình Dao Dao dần dần ổn định. Tròng lòng cô vẫn sợ : « Chúng ta đi thôi, em không muốn ở đây. »

Tạ Tam do dự nhìn bàn đồ ăn, Trình Dao Dao thúc giục nói: “Em sợ. »

Tạ Tam vừa đau lòng vừa áy náy nắm tay cô, hắn không chần chờ nữa, thanh toán tiền dẫn cô ra ngoài.

Loading...