Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 463

Cập nhật lúc: 2024-09-02 00:37:31
Lượt xem: 30

Trình Dao Dao nhìn Mạnh Duệ, đôi mắt cô lạnh nhạt, lúc yên lặng nhìn người làm người ta cảm thấy có một loại ảo giác.

Lúc Tạ Tam đến thì thấy tình cảnh như vậy. Trình Dao Dao mặc sườn xám màu xanh nhạt nhìn người đàn ông trước mặt nói gì đó, giống như đang làm nũng.

Đế giày giẫm lên cành khô phát ra tiếng vang. Trình Dao Dao và Mạnh Duệ nhìn về hướng phát ra tiếng.

Một người thanh niên cao ráo đứng cách đấy không xa, mặt không thay đổi nhìn hắn. Mạnh Duệ theo bản năng thấy đối phương có thái độ thì địch thì không vui, nói: “Đây là đoàn làm phim, không thể tùy tiện vào! Anh là ai?”

Người thanh niên bình tĩnh nói: “Tôi quấy rầy hai người rồi?”

Mạnh Duệ nhíu mày, nghe thấy Trình Dao Dao kêu lên: “Tạ Tam!”

Ở đoàn làm phim hơn một tháng qua, Mạnh Duệ chưa bao giờ thấy bộ dáng vui vẻ như này của Trình Dao Dao. Đôi mắt cô lấp lánh, gương mặt ửng đỏ nở rộ như hoa hồng, khóe môi cô cười ngọt như đường: “Tạ Tam!”

Trình Dao Dao chạy vội tới, không chạy được mấy bước đã ngã vào trong n.g.ự.c Tạ Tam, được hắn vững vàng ôm lấy: “Chậm thôi.”

“Cuối cùng anh cũng đến rồi! Hôm qua anh đi đâu vậy? Sao đột nhiên anh lại đến đây?” Trình Dao Dao ngửa đầu hỏi liên tục. Tạ Tam ôm cô, hơi thở mát lạnh dễ ngửi bay xung quanh cô, nếu không phải còn một ít lý trí, Trình Dao Dao đã nhảy lên người Tạ Tam bắt hắn bế.

Tạ Tam giữ chặt hai cánh tay Trình Dao Dao để cô đứng vững, đôi mắt sâu xa nhìn kỹ cô, Trình Dao Dao ngượng ngùng hỏi: “Nhìn gì vậy?”

Trình Dao Dao không biết che giấu tâm trạng của mình, trên mặt viết đầy chữ yếu ớt muốn người thương. Tạ Tam bình tĩnh nói: “Gầy rồi.”

“Đương nhiên rồi!” Trình Dao Dao đắc ý lùi lại hai bước, chỉ sườn xám trên người mình: “Bộ sườn xám này được bó eo vào rồi, trong đoàn làm phim chỉ có em mặc vừa thôi đó!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-463.html.]

Dáng người Trình Dao Dao nhỏ nhắn, vòng eo không đủ một nắm. Mắt Tạ Tam thẫm lại, nhìn bao yếu ớt không biết sống c.h.ế.t trước mặt im lặng không nói gì.

Một người chạy đến phá hoại bầu không khí ngọt ngào này. Mạnh Duệ đánh giá Tạ Tam từ trên xuống dưới, xác định hắn không phải là diễn viên mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn ghen ghét nói: “Dao Dao, anh ta là ai vậy?”

“Không liên quan tới anh, anh về đoàn làm phim đi.” Trình Dao Dao không thèm nhìn hắn.

Trình Dao Dao đối xử với mình khác hẳn với Tạ Tam, lòng Mạnh Duệ tức giận, cố ý nói: “Chúng ta phải quay phim rồi, không luyện tập cảnh quay tiếp theo sao?”

“…” Trình Dao Dao nghiến răng.

Tạ Tam nói: “Em đi quay phim trước đi, anh chờ em.”

Lúc này, thư ký trường quay kêu to: “Mạnh Duệ, mau vào chuẩn bị!”

Mạnh Duệ đi tới cửa, bỗng nhiên quay đầu mời Tạ Tam vào xem: “Chúng tôi đang quay phim, anh là bạn của Dao Dao, không bằng vào thăm quan một chút. Tý nữa có cảnh quan trọng của tôi và Dao Dao đấy.”

Mạnh Duệ có ý đồ riêng, cười khiêu khích nhìn Tạ Tam, sau đó đi vào phòng quay phim.

Trong sân chỉ còn Trình Dao Dao và Tạ Tam.

Tạ Tam im lặng nhìn Trình Dao Dao. Ánh mắt Trình Dao Dao lay động không dám nhìn thẳng vào mắt Tạ Tam, cô ấp úng nói: “Cảnh quay hôm nay không có gì hay đâu… Chúng em đóng… đóng cảnh trên giường.”

Tạ Tam nhắc lại: “Cảnh trên giường?”

Trình Dao Dao kiên trì giải thích: “Là cảnh thân mật… Không phải thật!”

Loading...