Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 461

Cập nhật lúc: 2024-09-02 00:37:10
Lượt xem: 17

Lưu Duyệt ngược lại, mặt cô tròn xoe. Ở niên đại này thịnh hành gương mặt góc nhọn như Trình Dao Dao, béo tròn sẽ để lộ vẻ quê mùa, nhưng hết lần này tới lần khác cô không giữ được miệng. Lúc quay phim, cô đứng bên cạnh Trình Dao Dao bị Trình Dao Dao chèn ép mặt mày xám xịt.

Câu “Dù sao tôi cũng không cần giảm béo” của Trình Dao Dao đ.â.m thẳng vào lòng Lưu Duyệt. Mạnh Duệ còn nói theo: “Dao Dao gầy quá, nên ăn nhiều vào.”

Lưu Duyệt đập đũa xuống bàn, tức giận rơi nước mắt. Cô không nói Mạnh Duệ mà nói Trình Dao Dao: “Ý cô nói tôi béo?!”

Cả bàn đều bị dọa.

Trình Dao Dao múc một thìa cơm cho vào miệng, chậm rãi nhai nuốt xong mới trả lời: “Đây là tự cô nói.”

Giọng nói của Lưu Duyệt sắc bén: “Cô nói tôi béo đúng không? Trình Dao Dao, cô dựa vào đâu mà nói tôi như vậy?”

Trình Dao Dao nhướn mày, đôi mắt hoa đào hoang mang: “Cô béo hay không cũng không biết sao? Sao cứ phải hỏi tôi?”

“Trình Dao Dao, cô bắt nạt người thế hả!” Lưu Duyệt lao đến chỗ Trình Dao Dao.

Những người khác vội vàng giữ c.h.ặ.t c.h.â.n tay Lưu Duyệt khuyên cô: “Đừng làm loạn! Đạo diễn Vinh nghe thấy sẽ bị phê bình đấy!”

Lưu Duyệt tức phát khóc, nói năng lộn xộn: “Cô dựa vào đâu nói tôi béo, Trình Dao Dao, cô bắt nạt người ta. Cô nghĩ cô là nữ chính đạo diễn mời đến thì có thể tùy tiện bắt nạt người khác sao? Chúng ta đi tìm đạo diễn đánh giá đúng sai!”

Cô gái có quan hệ tốt với Lưu Duyệt kéo cô lại: “Ai chả biết đạo diễn che chở cô ta, cô tìm đạo diễn có tác dụng gì!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-461.html.]

“Chúng ta nhịn một chút đi, đừng tranh cãi với cô ta.”

Trình Dao Dao ngạc nhiên nói: “Đạo diễn che chở tôi? Tôi cũng không làm gì thì để đạo diễn phải che chở tôi cả?”

“Cô…”  Lưu Duyệt không lựa lời nói: “Đoàn làm phim không cho phép yêu đương, thế mà cô còn đi yêu tên ngốc ở nông thôn, cô… A!”

Một bát nhôm đựng đồ ăn bay thẳng vào đầu Lưu Duyệt, cả đầu cô dính đầy canh, mấy cô gái khác cũng không may mắn tránh thoát được. Lưu Duyệt sững sờ cảm nhận nước canh, dầu mỡ chảy từ tóc xuống, trên mũi còn dính hạt cà: “Cô… Trình Dao Dao!”

Lông mày Trình Dao Dao nhướn lên, cầm một cái bát khác: “Cô nói tiếp đi!”

Trình Dao Dao rất đẹp, trời xinh đã cao ngạo, cô cũng không tụ tập với mấy cô gái trẻ tuổi. Mọi người đều cảm thấy Trình Dao Dao không dễ sống chung, nhưng vì mặt mũi của đạo diễn Vinh nên không dám trêu chọc cô.

Không nghĩ tới cô dám đánh người! Nhìn Lưu Duyệt đang khóc nức nở, ánh mắt đám người nhìn Trình Dao Dao tràn đầy tức giận.

Lưu Duyệt khóc tan nát cõi lòng: “Tôi phải đi tìm đạo diễn!”

Trình Dao Dao cười giễu cợt: “Tôi còn chưa tính toán với cô, cô đã đụng vào tôi trước. Tôi hỏi cô, chiều nay có người đến tìm tôi, cô đã nói cái gì?”

Tiếng khóc của Lưu Duyệt im bặt, cô cố gắng bình tĩnh: “Tôi… Tôi không biết cô đang nói cái gì.”

Trình Dao Dao nhìn gương mặt chột dã của nhóm người Lưu Duyệt: “Không phải muốn đi báo cáo đạo diễn sao? Chúng ta đến trước mặt đạo diễn nói rõ mọi chuyện.”

Còn chưa nói dứt lời, đạo diễn Vinh xuất hiện trước cửa phòng ăn: “Lại náo loạn cái gì hả?”

Loading...