Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 442

Cập nhật lúc: 2024-09-01 23:44:23
Lượt xem: 17

Lúc mới nhặt mèo con về, nó không được b.ú sữa mẹ. Trình Dao Dao mềm lòng, để nó thoải mái uống sữa rồi lại nôn. Chỉ có bà Tạ và Tạ Tam khống chế sức ăn của nó, không mềm lòng lấy sữa dê của nó đi.

Tạ Tam lạnh nhạt nói: “Vậy sao nó không cắn bà nội?”

“Cũng đúng.” Trình Dao Dao nghĩ lại: “Nó thừa nhận anh là người có địa vị thấp nhất trong nhà, cho nên nó chỉ bắt nạt anh.”

Tạ Tam: “…”

Trình Dao Dao thử xích lại gần: “Anh có thời gian rảnh thì đi bắt ít cá cho nó, nó ăn đồ của anh, có lẽ không cắn anh nữa.”

Tạ Tam nhìn người dựa vào gần như con mèo nhỏ, ngón tay nhỏ nhắn sắp chạm tới vạt áo, hắn lập tức quay người đi: “Còn gì muốn thu dọn nữa không?”

“…” Trình Dao Dao tức giận xuống giường, đi dép lê hất Tạ Tam ra: “Đừng động vào đồ của em!”

Tạ Tam ho nhẹ một tiếng, xoay chuyển đôi mắt. Trình Dao Dao vội vàng nhét nội y vào chỗ thấp nhất trong cái vali, đây là đồ nhập khẩu mua ở cửa hàng hữu nghị Thượng Hải, một chồng mới tinh mặc đến giờ cũng chỉ còn mấy cái.

Cái gì Trình Dao Dao cũng muốn mang: Điểm tâm, cốc bàn chải đánh răng, xà phòng thơm, kem dưỡng da, tinh dầu, còn mấy đôi giày nữa. Quần áo mùa đông rất dày, chỉ riêng quần áo đã chiếm hơn nửa cái vali, làm sao đựng hết được mấy thứ này.

Tạ Tam lấy ít đồ vật linh tinh trong vali của cô ra, để tấm thảm nhung dê vào: “Đồ vật linh tinh đến Tô Châu mua sau. Em không ngủ quen chăn đệm ở ký túc xá, mang tấm thảm này đi.”

Trình Dao Dao đang phân vân giữa hai đôi giày da nhỏ: “Phải mang một đôi giày da nha?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-442.html.]

Tạ Tam đưa một phong thư cho cô: “Em cầm cái này đi.”

Trình Dao Dao mở phong thư ra xem, bên trong có 200 đồng tiền, phiếu lương thực 200kg! Ngoài ra còn có một chồng phiếu định mức đỏ đỏ xanh xanh, đủ các loại phiếu dầu, phiếu vải,… Còn có hai tấm phiếu giày da.

Trình Dao Dao giật mình nhìn Tạ Tam: “Anh lấy ở đâu ra vậy?”

Tạ Tam gói kỹ giày da cho vào túi rồi để vào vali: “Mùa đông ở Tô Châu rất lạnh, em đến đấy nhớ mua thêm một đôi giày da.”

Trình Dao Dao hỏi tới cùng: “Đừng giả vờ ngốc, em hỏi anh còn chưa trả lời đâu. Tiền và phiếu định mức ở đâu ra?”

Tạ Tam nói: “Em yên tâm dùng đi, anh kiếm được.”

“Nói dối! Nhiều tiền như vậy, anh…” Trình Dao Dao nhớ tới nội dung trong sách, trước khi Tạ Tam làm giàu từng đầu cơ trục lợi mua bán vàng, sau đó bị nhân vật phản diện để mắt tới hại hắn rất thảm.

Trong sáng chỉ miêu tả qua về giai đoạn đó, không miêu tả rõ xảy ra chuyện gì, nhưng chuyện đó ảnh hưởng sâu sắc đến Tạ Tam, đó cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng dẫn đến việc hắn trở nên hung ác, xấu xa.

Trình Dao Dao khẩn trương nắm vạt áo hắn: “Có phải anh… Có phải anh dây vào việc mua bán vàng không?”

Tạ Tam cười nhẹ: “Em Dao Dao có tiến bộ, còn biết mua bán vàng.”

Giọng nói của Tạ Tam có ý trêu chọc, nhưng Trình Dao Dao lại gấp đến mức muốn cắn người: “Anh còn nói đùa được! Rốt cuộc anh có dây vào nó hay không?”

“Đừng sợ.” Bàn tay Tạ Tam luồn vào mái tóc mềm mại của Trình Dao Dao, hắn nhẹ nhàng vuốt: “Gần đây anh lái máy kéo thuận tiện vận chuyển hàng, kiếm thêm ít tiền. Em yên tâm dùng đi.”

Loading...