Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 426

Cập nhật lúc: 2024-09-01 23:07:15
Lượt xem: 22

Lúc này bà Tạ mới nửa tin nửa ngờ, nhìn nhân viên công tác bố trí căn phòng dần dần trở lại bộ dáng như xưa, bỗng nhiên bà lau khóe mắt.

Đạo diễn Vinh hỏi Trình Dao Dao: “Tiểu Trình, đến xem những bộ trang phục này đi!”

Thợ trang điểm chuyển đến một cái thùng, mở ra, mùi vải vóc bay vào mặt. Trang phục bên trong thùng phát ra ánh sáng lung linh, không bị thời gian làm phai màu chút nào. Không chỉ Trình Dao Dao, Tạ Phi và bà Tạ cũng kinh ngạc không thôi.

Đạo diễn Vinh cười nói: “Cô muốn tự mình chọn trang phục, cô nhìn xem thích kiểu nào?”

Trình Dao Dao xem từng bộ, mấy bộ này đều được thu lại từ những nhà Hắc Ngũ Loại, bộ nào cũng xinh đẹp, tinh xảo. Trình Dao Dao chọn một bộ sườn xám ngắn tay màu xanh lam, eo được bo lại, mặc lên người vừa vặn, giống như may theo số đo của cô.

Thợ trang điểm nhiều kinh nghiệm nhìn mặt Trình Dao Dao, lần đầu tiên cô cảm thấy không có chỗ xuống tay — Đánh thêm phấn thì quá trắng, bôi son thì quá đỏ. Lông mày như lông chim phỉ thúy, da trắng, eo thon, răng trắng như ngọc. Nở một nụ cười xinh đẹp làm nghi hoặc thành Dương, mê hoặc nước Chu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-426.html.]

Trình Dao Dao nhắm mắt đợi một lúc lâu, nghi ngờ nói: “Sao còn chưa trang điểm?”

“Làn da của cô đẹp quá.” Thợ trang điểm nhìn mặt Trình Dao Dao, vô cùng mịn màng, không có một chút vì vết nào, nếu đánh phấn ngược lại làm tổn hại da thịt trắng sáng. Cuối cùng chỉ vẽ lông mày, đôi lông mày cong lên hơi ưu sầu, mái tóc mềm mại như tơ được thợ trang điểm tết lại rồi quấn thành búi như một người phụ nữ đã có chồng, trên môi bôi thêm ít son đỏ.

Trong phòng chính bày thêm ít đồ trang trí, trong bình cắm mấy cành hoa cúc xanh, trên bàn để một cái lư hương bằng đồng, khói trắng bay lượn lờ. Trên ghế để một cái đệm thêu hoa, Trình Dao Dao ngồi bên trên. Sườn xám màu xanh lam thân dài rủ xuống bắp chân, cổ áo cao cao che cái cổ trắng như tuyết, nhưng lại không thể che hết mùi hương hoa đào phong tình bay bốn phía.

Bốn cái máy chiếu vào Trình Dao Dao, bầu không khí nghiêm túc hơn hôm qua nhiều. Đạo diễn Vinh đứng một bên dạy cô biểu hiện, mấy chỗ không vừa ý đều bị ông nghiêm nghị chỉ ra để Trình Dao Dao chụp lại. Một cái ống kích chụp đi chụp lại 7,8 lần, Trình Dao Dao vốn còn đầy phấn khởi dần dần nhíu mày lại, khuôn mặt nhỏ càng ngày càng lạnh.

Bà Tạ và Tạ Phi đứng bên cạnh xem náo nhiệt, lúc này cảm thấy không đúng. Ngay cả thợ chụp ảnh Tiểu Phác cũng nhỏ giọng nói với đạo diễn: “Cô ấy mệt rồi, để cô ấy nghỉ một lát đã…”

Đạo diễn đưa tay, không cho ngừng: “Chụp lại!”

Lúc đạo diễn yêu cầu Trình Dao Dao chụp lại cảnh cắt hoa, Trình Dao Dao không nói lời nào, đột nhiên cầm kéo cắt loạn mấy cành hoa lên, vung tay kéo nhỏ rơi xuống bể cá, cô giương mắt nhìn về phía ống kính, hơi thở hơi gấp, gương mặt xinh đẹp lộ ra sự thoái mái không sợ gì cả.

Loading...