Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 37: Bánh cao lương chấm canh thịt

Cập nhật lúc: 2024-08-30 12:11:21
Lượt xem: 87

Một chậu thịt chuột tre kho tàu lên bàn, mỗi người được phát hai cái bánh cao lương. Thanh niên trí thức cao hứng như ăn Tết.

Không có người nói chuyện, trên bàn chỉ có thanh âm bát đũa đυ.ng chạm, đám người đều vùi đầu ăn hết sức.

Thịt chuột tre mặn, cay cay, cho vào miệng hương vị mê người không nói được, bánh cao lương chấm nước canh nóng, bánh ngô cứng cũng thành mỹ vị nhân gian, ra sức nhai mấy lần liền nuốt thẳng xuống, gân xanh trên trán đều nổi lên.

Kỳ diệu nhất là, mấy miếng thịt chuột tre vào bụng, người lập tức toát ra một đầu mồ hôi, nóng bức ban ngày mang tới khô nóng rã rời đều được quét sạch sành sanh, toàn thân khoan khoái.

Đám người khen Trình Nặc Nặc không dứt miệng: “Trình Nặc Nặc làm thịt chuột tre thật là thơm!”

Ngay cả thái độ của Hàn Nhân đối với Trình Nặc Nặc cũng hòa hoãn rất nhiều: “Đúng, mỗi lần ăn đồ ăn Trình Nặc Nặc làm liền ra một thân mồ hôi, thật là sảng khoái!”

 

Trình Nặc Nặc nhếch môi, khiêm tốn nói: “Tôi thấy trời nóng như vậy, thả nhiều ớt bên trong thức ăn, mọi người ăn mồ hôi đổ ra, trên người sẽ nhẹ nhàng rất nhiều, còn có thể tránh bệnh thấp (các triệu chứng lên nấm ở chân tay, ngứa mẩn).”

“Hóa ra là vậy, Nặc Nặc thật cẩn thận.” Thịt chuột tre nhai ở trong miệng, thái độ của đám người đối với Trình Nặc Nặc đều tốt lên rất nhiều.

Giống như chuột tre kia là do cô lấy được. Trong lòng Trình Dao Dao buồn cười, tách một cái bánh cao lương chấm canh thịt chuột tre kho tàu ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-37-banh-cao-luong-cham-canh-thit.html.]

Thịt chuột tre kho tàu này nấu không ngon miệng, thịt chưa hầm nhừ, Trình Dao Dao nhai một miếng quai hàm đều đau, còn phải duỗi thẳng cổ mới nuốt xuống được. Còn hương vị nha… Trình Dao Dao đã đem tất cả gia vị rửa sạch cắt gọn, Trình Nặc Nặc ngay cả gia vị cơ bản cũng không biết, bước đầu tiên làm như nào, bước sau cho gia vị như nào, bước cuối làm thế nào đều không chú ý. Trình Nặc Nặc toàn bộ chỉ cho thịt vào nồi rồi đảo lên hấp.

 

Nấu ra hương vị thường thường mà thôi nhưng lại có một chỗ cực kỳ dễ chịu, để cho người ta muốn ngừng mà không ngừng được, giống như canh gừng trước.

Trình Dao Dao nếm thử một miếng thịt, lại nếm chút nước canh, phát hiện hương bị thoải mái kia càng nhiều, đều ở bên trong nước canh. Cô dùng bánh cao lương chấm nước canh ăn, hôm nay lên núi mệt mỏi, bắp chân đau nhức cũng đang từ từ được an ủi.

Trình Nặc Nặc hưởng thụ khích lệ của mọi người, bỗng nhiên nhìn thấy động tác của Trình Dao Dao, trong lòng căng thẳng: Chị Dao Dao, chị ăn thịt nhiều một chút, canh này rất cay.”

Trình Dao Dao lười biếng nhíu mày: “Thật sao? Tôi cảm thấy canh này hương vị rất tốt.”

Trong lòng Trình Nặc Nặc lo lắng, công hiệu linh tuyền mình rõ ràng nhất, cô tuyệt không muốn cho Trình Dao Dao đạt được chỗ tốt.

 

Trình Nặc Nặc cắn cắn môi, mới muốn mở miệng, Hàn Nhân đã đem đĩa thịt kéo tới trước mặt Trình Dao Dao: “Dao Dao, chuột tre này cô bắt được, cô còn chưa ăn được hai miếng thịt! Còn dư lại thịt cùng canh, cô lại chỉ dùng bánh ngô chấm canh ăn, không cần làm như vậy.”

Đám người nghe vậy, lúc này mới phản ứng được bản thân chỉ mải ăn thịt, quến mất không để lại cho đại công thần Trình Dao Dao mấy miếng. Đều rối rít: “Đúng, Dao Dao cô mau ăn đi, tất cả chỗ này đều của cô.”

Ngay cả Thẩm yến cũng hỏi: “Khẩu vị hai ngày nay của cô không tốt?”

Loading...