Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 206

Cập nhật lúc: 2024-08-31 11:14:43
Lượt xem: 79

Quả thanh mai phơi đến trưa đã co lại rất nhiều. Bọn nhỏ giúp Trình Dao Dao bỏ thanh mai vào giỏ, cộng thêm buổi chiều vừa hái, cũng đầy ba, bốn giỏ.

Hai đứa bé bê một giỏ thah mai, đi theo Trình Dao Dao về nhà. Lúc này còn chưa tới giờ tan làm, bọn nhỏ tránh đường lớn chọn hẻm nhỏ đi, mang quả thanh mai chở về Tạ gia.

Buổi tối nhà nhà nấu ăn, phòng bếp nhà bí thư chi bộ hôm nay toát ra mùi mỡ heo nồng đậm, mùi vị làm người khác muốn nuốt cả đầu lưỡi.

Cháu trai lớn Lâm Vi Dân mang giỏ chạy về nhà, vào phòng bếp kêu: “Cháu đói!”

Vương Thúy Bình đang vội vàng trước bếp lò, cười ha hả nói: “Chú hai cháu hôm nay mang một miếng thịt heo mập về nhà, bà làm món đậu xào thịt cháu thích ăn nhất đây!”

“Thịt!” Lâm Vi Dân chạy lại đưa tay phải lấy, Vương Thúy Bình không kịp ngăn cản nó, đã thấy nó đột nhiên thu tay lại, quay người chạy ra sân.

Vương Thúy Bình không hiểu gì: “Đứa nhỏ này sao vậy? Thịt ở trước mặt cũng không ăn?”

Trong sân truyền đến tiếng nói của con trai thứ ba Lâm Gia Tuấn: “Lâm Vi Dân, thằng nhóc cháu nắm phải phân trâu à, hôm nay lại chủ động rửa tay?”

Lâm Vi Dân lớn tiếng ồn ào: “Đây gọi là giữ gìn vệ sinh, chú biết cái gì!”

Cái cằm của Vương Thúy Bình suýt nữa trật khớp: Cháu trai lớn bắt đầu giữ gìn vệ sinh, mặt trời mọc lên từ phía tây sao?

Không riêng Lâm Vi Dân, hôm nay một đám trẻ con về đến nhà, cũng bắt đầu chăm chỉ rửa tay rửa mặt. Thiết Đản nhỏ luôn luôn sợ tắm như gϊếŧ heo cũng chủ động yêu cầu tắm rửa, để mẹ bé thay bộ quần áo sạch sẽ cho bé, thật sự làm người ta rớt cả cằm.

Trình Dao Dao xách đồ về nhà cũng dọa Tạ Phi và bà Tạ.

Mấy giỏ thanh mai, một giỏ ve sầu, vẫn là bọn nhỏ khiêng về cho cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-206.html.]

Mắt Tạ Phi choáng váng: “Chị, đây là chị bắt?”

“Dĩ nhiên không phải, những đứa bé khác muốn tặng cho chị đó.” Trình Dao Dao rửa tay, vừa rồi không cẩn thận động phải một con ve sầu, dọa cô sợ.

Bà Tạ cười lắc đầu, Tạ Phi rất vui: “Lần trước anh trai mang hai lạng dầu đậu nành về, có thể chiên ve sầu ăn.”

Nghe được tên Tạ Tam, Trình Dao Dao cũng có chút ủy khuất. Cô nói: “Chị đi rửa mặt trước đã.”

Trình Dao Dao rửa mặt xong ra, Tạ Phi đang ngồi trên bậc thang, múc nước rửa bùn đất trên thân ve sầu.

Trình Dao Dao hơi kinh ngạc: “Em làm rất sạch a?”

Tạ Phi cười nói: “Trước kia nhà em không ăn nổi thịt, lúc trời tối anh trai sẽ đi bắt ve sầu ăn. Một buổi tối anh trai có thể bắt được hơn một cân đó.”

Tạ Phi rửa ve sầu sạch sẽ, ném xác ve sầu cho gà ăn. Ve sầu nhiều protein, gà ăn cso thể đẻ nhiều trứng. Rửa sạch ve sầu rồi ngâm nước muối, vừa đề phòng ve sầu thoát xác, vừa có thể làm ve sầu ăn ngon miệng, chiên lên ăn càng ngon hơn.

Hai lạng dầu đậu nành không nhiều, phải dùng tiết kiệm. Trình Dao Dao đổ một lớp dầu mỏng vào nồi: Không chiên, xào tái. Xào ít dầu, độ lửa nắm giữ tốt, hương vị không chênh lệch so với chiên dầu.

Nhìn dầu toát ra đầy khói trắng, đem ve sầu rửa phơi khô đổ vào, nhẹ nhàng đảo lên, ve sầu căng tròn toát ra thanh âm xèo xèo, lượng nước càng ngày càng ít, biến thành hình tròn dẹp tương đối. Xào ra một bát tô lớn, cho thểm chút muối và bột tiêu, mùi thơm nồng đậm không chênh lệch với thịt.

Tạ Phi ở bên cạnh mắt sáng lấp lánh: “Làm ngon hơn anh trai nhiều! Trước kia chúng em ăn ướng, có khi để trong nồi cơm chưng lên ăn.”

 

Loading...