Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 173

Cập nhật lúc: 2024-08-30 21:03:10
Lượt xem: 95

Trình Dao Dao lấy một cái váy màu xanh da trời để lên người Tạ Phi đo, phóng khoáng nói: “Sợ gì. Em thích, chị có thể tặng cho em.”

Hô hấp Tạ Phi ngừng lại, đôi mắt nai con tỏa sáng. Giờ phút này, Trình Dao Dao ở trong mắt cô phát ra sáng sáng, cái váy đẹp như vậy, Trình Dao Dao vậy mà muốn tặng cho mình!

Tạ Phi kích động nửa ngày, vẫn kiên định cự tuyệt. Chỉ cẩn thận nói: “Chị, cái váy này có thể cho em mượn chút không? Em muốn vẽ dáng váy lại, tự mình làm.”

Cô gái nhỏ ôm cái váy yêu thích không buông tay, nhưng vẫn từ chối Trình Dao Dao tặng cho, mà muốn vẽ lại dáng váy, tự mình làm. Trong lòng Trình Dao Dao bỗng nhiên rất bội phục bà Tạ. Bà rốt cuộc làm thế nào dạy Tạ Tam và Tạ Phi tốt như vậy?

Bà Tạ lúc này ngồi trong phòng phía tây, chỗ này đơn sơ, chỉ có một cái chiếu trải giường, một cái tủ kiểu cũ và một cái rương dựa vào tường, mặt trên cái rương để làm bàn, bày biện một rổ thêu thùa.

Bà Tạ ngồi xếp bằng trên giường, nói với Tạ Tam: “Quỳ xuống!”

Tạ Tam uốn gối, quỳ gối thẳng tắp xuống mặt đất lát gạch xanh, đầu gối và gạch xanh va chạm với nhau phát ra âm thanh trầm trầm, bà Tạ nghe thấy lông mày nhảy một cái.

Bà Tạ vừa đau lòng vừa buồn bực, hung hăng vỗ mép giường: “Cháu không phải làm ra cái bộ dáng bướng bỉnh này! Thừa dịp thời gian còn sớm đi tìm lãnh đạo nói một chút, đưa thanh niên trí thức Trình đi!”

“Không được.” Tạ Tam không chút do dự, đôi mắt hẹp dài nâng lên đối mặt với bà Tạ.

Bà Tạ thấy sự cố chấp không đυ.ng vào tường Nam không quay đầu từ trong mắt hắn, từ lúc ôm đứa nhỏ mềm nhũn vào trong n.g.ự.c đến lúc trưởng thành có bộ dáng đội trời đạp đất như bây giờ, mắt thấy hắn lại muốn đi theo đường cũ giống bố hắn ngày trước.

Bà Tạ đau buồn, đột nhiên cảm thấy vận mệnh không thể tránh được. Bà thở dài một tiếng, dùng giọng nói bản thân đã từng kinh thường nhất cậy già lên mặt nói với Tạ Tam: “Cháu muốn chọn giận bà c.h.ế.t sao?”

“Bà nội.” Giọng nói Tạ Tam gấp rút: “Tối quá bà rõ ràng đáp đứng…”

“Đúng vậy, hôm qua bà đồng ý với cháu!” Bà Tạ tức giận nói: “Nhưng cháu không nói bộ dáng cô ấy như này!”

Bà Tạ không bước chân ra khỏi cửa nhà, nhưng cũng nghe được đại danh Quan Âm của Trình Dao Dao. Ở nơi hoang vu vắng vẻ như này có thể ra được mỹ nhân gì? Muốn nói đẹp, năm đó bà Tạ tự mình nghe thấy tiếng mỹ nhân ở trên trấn, là mẹ của Tạ Tam vô cùng xinh đẹp ở thành Lâm An, người con gái chân nhỏ một chữ cũng không biết, làm cho bố Tạ Tam vừa gặp một lần đã thích, không quan tâm đến nhà cô còn có một người anh trai phá của hút thuốc phiện, ném hơn phân nửa tài sản đem người cưới về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-173.html.]

Nhưng hôm nay Trình Dao Dao vừa vào cửa, bà Tạ mới biết được cái gì gọi là tuyệt sắc.

Cô gái xinh đẹp như vậy, chỉ hợp sống ở nơi giàu sang được dịu dàng nuông chiều, đặt ở Tạ gia bây giờ là nguồn gốc gây tai họa.

Tạ Tam ngẩng đầu, giọng nói không được phép nghi ngờ: “Cô ấy không thể đi nhà khác.”

Bà Tạ tức giận nói: “Cháu… Cô ấy lớn thành bộ dáng này, nhà chúng ta nuôi được sao?”

Tạ Tam thẳng lưng lên: “Cháu sẽ kiếm tiền, cháu sẽ nuôi cô ấy!”

“Cháu!” Bà Tạ kinh sợ đứng dậy, quơ lấy cái chổi lông gà quất xuống mặt Tạ Tam, BA một tiếng không chút lưu tình.

Tạ Tam bị đánh quay đầu đi, khóe môi có một tia máu, quật cường quay đầu lại.

Bà Tạ run rẩy: “Chiêu ca nhi, cháu đừng nghĩ đến chủ ý kia… Một nhà chúng ta dù nghèo khổ chút, nhưng vẫn bình an! Bà nội lớn tuổi, chỉ cần thấy cháu và Tiểu Phi bình an trưởng thành, bà nội không cần cái gì cả!”

Bên trong đôi mắt của Tạ Tam đau khổ và áy náy: “Bà nội, từ nhỏ đến lớn cháu chưa từng xin bà cái gì. Cháu chỉ cần cô ấy thôi.”

“Tai họa, cô ta chính là tai họa!” Bà Tạ lầm bầm, nghiêm nghị nói với Tạ Tam: “Cháu quỳ ở đây! Lúc nào nghĩ thông suốt lại nói tiếp!”

Tạ Tam thẳng thắt lưng, đầu gối quỳ xuống nền đất cứng rắn lạnh lẽo, trên mặt không biểu lộ gì.

Không biết qua bao lâu, cửa phòng truyền đến tiếng cọt kẹt, Tạ Phi nhỏ giọng nói: Anh, bà nội đang nấu cơm, anh đứng lên trước đi.”

 

Loading...