Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 161

Cập nhật lúc: 2024-08-30 21:00:03
Lượt xem: 85

Tạ Tam liền nắm cằm nhỏ của cô, nói cho cô nghe: “Em đáp ứng anh, sau khi chuyển vào nhà anh sẽ ngoan ngoãn nghe lời, không gây chuyện nữa.”

“Em không ngoan lúc nào? Trình Dao Dao mở to hai mắt nhìn.

Tạ Tam ưỡn vòng eo gầy một cái, Trình Dao Dao giống như bị điện giật, ai oán không dám động.

Tạ Tam cúi đầu, nhẹ nhàng liếʍ nốt ruồi dưới mắt Trình Dao Dao, nếm được toàn hương vị ngọt ngào. Hắn dán vào bên tai Trình Dao Dao, hơi nóng cùng tiếng nói khàn khàn rơi vào trong tai Trình Dao Dao, không phải do cô không đồng ý nghe.

“Không ngoan một lần, liền…”

Tạ Tam chưa từng nói lời thô tục bên tai cô. Tiếng nói lạnh lẽo trầm thấp phun ra lời nói không biết xấu hổ, ý tứ nguy hiểm trong đó kí©h thí©ɧ gáy Trình Dao Dao run lên.

Dư âm còn đang ở trong thân thể gặm nhấm cô, ngón chân Trình Dao Dao vô thức cuộn lại, tức giận phun ra một câu: “Em sẽ ngoan mà!”

Cô cũng không tiếp tục nói lý với Tạ Tam nữa! Dù sao sau khi vào nhà Tạ Tam ở, có rất nhiều cơ hội lấy dương khí của hắn. Trình Dao Dao sưng mặt lên rầu rĩ tính toán, Tạ Tam cũng không bắt nạt cô nữa, để cô ngồi bên trên đống cỏ.

Công việc buổi chiều đều do Tạ Tam tự mình làm, sắc mặt hắn sáng ngời, không biết mệt mỏi, thoải mái đổ mồ hôi dưới ánh mặt trời chói chang.

Trình Dao Dao rửa mấy quả đào ăn, tiện thể mắng lá sen m.á.u chó đầy đầu.Gặp được nguy hiểm đều vứt cô trốn đi, cần nó làm gì! Còn quấy rầy, hại cô đầu óc choáng voáng đi hôn Tạ Tam, ăn thua thiệt lớn. Vẫn may không phải là ai khác, nếu không Trình Dao Dao tự nguyện c.h.ế.t đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-161.html.]

Lá sen lớn một chút, nhận thức cũng rõ hơn nhiều. Nó để Trình Dao Dao yên tâm, qua nhiều năm như vậy nó chỉ gặp được một người như Tạ Ba, thừa nhiều dương khí như thế, Trình Dao Dao chỉ hút dương khí một mình hắn là đủ rồi.

Trình Dao Dao nói: “Có biện pháp hấp thu dương khí khác không? Ví dụ như phơi dưới mặt trăng?”

Lá sen biểu thị mặt trăng thuộc âm, nhờ trăng hoàn toàn có thể trợ giúp nó tụ linh khí lại, nhưng hiệu quả rất chậm, căn bản không đủ duy trì nhu cầu của Trình Dao Dao.

Trình Dao Dao buồn bực nói: “Vậy lần sau lúc hút dương khí có thể đừng để chị giống như một đứa mê trai được không?”

Lá sen vô tội đung đưa, cắt đứt thần thức, lại bắt đầu cuộn lại nhỏ sương.

Trong cơn tức giận Trình Dao Dao rất ra hơn nửa chén linh tuyền, cầm khăn thấm ướt rửa mặt. Lá sen hôm nay hút đủ dương khí, căn bản không quan tâm, còn lay động qua lại giống như khıêυ khí©h.

Trình Dao Dao suýt chút nữa tức chết, thử mấy lần, cuối cùng học được cách che đậy lá sen. Lúc này mới cầm lấy ấm nước chạy đi tìm Tạ Tam.

Cả người Tạ Tam ướt sũng như mớt vớt lên từ trong nước, cái xẻng sắt cắm vào đất, nhận ấm nước uống nước.

Chất lỏng ngọt nào mát lạnh vào miệng, Tạ Tam nhấc lông mày, Trình Dao Dao mềm mại giải thích: “Là nước kim ngân, hôm qua hái cây kim ngân về làm.”

Tạ Tam ừ một tiếng, bên trong đôi mắt có một tia ấm áp: “Uống rất ngon.”

Gương mặt Trình Dao Dao đỏ lên, trong lòng có chút kỳ quái. Bây giờ Tạ Tam nói chuyện thật kỳ quái, giọng nói đơn giản có thể gọi là … dịu dàng. Thật kỳ quái.

Loading...