Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 141

Cập nhật lúc: 2024-08-30 18:35:47
Lượt xem: 94

Trong hư ảo cánh sen lại hiện lên, cánh sen vốn dĩ ỉu xìu cuộn mình lại, lúc này dần dần mở ra, giống như nhìn thấy cái gì, lung lay.

Toàn thân Trình Dao Dao run lên, mũi vô thức com rút, ngửi ngửi.

Mùi trên người Tạ Ba đối với cô mà nói đột nhiên sinh ra lực hấp dẫn không diễn tả được. Cô nhìn chằm chằm rất gần, mồ hôi nhấp nhô trên cái cổ thon dài, bỗng nhiên liếʍ liếʍ đôi môi khô ráo.

Cỗ khô nóng trong lòng càng phun trào, một thanh âm trong sâu thẳm thúc giục cô: Khát…

Trình Dao Dao hoảng hốt dán mồi vào.

Lúc sắp chạm đến Tạ Ba đột nhiên lui ra.

Đến cầu mưa rồi, nước suối róc rách, hơi nước cùng gió núi đập vào mặt, không thổi tắt nóng rực bên tai Tạ Ba. Hắn cố gắng trấn định nửa quỳ xuống, để Trình Dao Dao bên trên cầu: “Tôi đi lấy nước cho cô…”

Trình Dao Dao hoảng hốt trừng mắt nhìn, nhìn Tạ Ba nửa quỳ bên cạnh suối lấy nước, mồ hôi trên lưng thấm ướt mảng lớn áo choàng ngắn. Hóa ra hôm nay rất nóng…

Sau một lúc lâu, Tạ Ba dùng lá diệp tử lấy nước suối về, tiếng nói khàn khàn: “Uống nước… Khụ, uống nước sẽ dễ chịu.”

Tạ Ba bị tiếng nói khàn khàn của mình làm ảo não, nhấp môi, đưa nước suối đến bên môi Trình Dao Dao.

Trình Dao Dao lại ngửi thấy mùi đó, mát lạnh trong veo, chỉ cần một giọt có thể giải khát. Cô hoảng hốt dán môi lên, không đủ, gương mặt áp lên, bàn tay cứng rắn thon dài, da thịt hơi mỏng, khiến cỗ nóng rực trong n.g.ự.c cô dễ chịu hơn nhiều.

Lá diệp tử rơi xuống đất, nước suối lạnh buốt văng ra, cùng làm ướt vạt áo hắn.

Cánh sen run lẩy bẩy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-141.html.]

Nước mới đến bên môi lại bị đoạt đi, Trình Dao Dao phát ra thanh âm như khóc như không, giãy dụa cọ trong n.g.ự.c Tạ Ba. Hai cánh tay rắn chắc có lực, bàn tay giống kìm sắt bóp cổ tay nàng cũng phải nát. Trình Dao Dao không quan tâm, giờ phút này cô chỉ muốn đem cỗ nóng rực bên trong giải thoát.

Trong đôi mắt hẹp dài của Tạ Ba hiện lên cảm xúc phức tạp khó phân biệt, giữ bả vai Trình Dao Dao đẩy người ra, chăm chú nhìn ánh mắt m.ô.n.g lung như say của cô: “Tỉnh lại đi, nhìn tôi.”

Đầu óc Trình Dao Dao sôi trào nóng chảy. Hai cái tay kia giữ cô, làm cô nửa phần không tới gần được. Trình Dao Dao gấp đến độ mơ hồ líu ríu, nước mắt lăn xuống, lông mi cong lên bị làm ướt, giống như bị ủy khuất lớn.

Hai cái tay mạnh mẽ dần dần nới lỏng, Trình Dao Dao thừa cơ cọ xát vào, hau tay ôm chặt vòng eo gầy rắn chắc, áp sát mặt vào l*иg n.g.ự.c rộng lớn. Còn chưa đủ, cà người cô quấn lên, giống như mèo nhỏ không cọ không ngừng.

Da thịt dính nhau lập tức giống như có hơi nước mát lạnh bốc lên dày đặc, xua tan cỗ nóng rực làm khô cổ, Trình Dao Dao nhịn không được phát ra tiếng thở dài mềm mại. Vòng eo ôm vào trong n.g.ự.c đột nhiên kéo căng, cứng ngắc như sắt.

Tí tách, tí tách. Âm thanh giọt nước lại lần nữa vang lên, cánh sen ỉu xìu hạn hán lâu ngày gặp nước nở ra, phiến lá như đồng tiền xanh tươi ướŧ áŧ, không ngừng run, giống như rất thoải mái.

Còn muốn nhiều hơn. Trong lòng Trình Dao Dao khát vọng mãnh liệt, cô chậm rãi ngẩng đầu lên, trước mắt là cái cổ thon dài, hầu kết tươi sáng, trên da thịt thấm đầy mồ hôi, dần dần hội tụ thành một giọt, treo trên hầu kết lung lay sắp rơi.

Cánh sen điên cuồng lay động.

Trình Dao Dao miếng đắng lưỡi khô, n.g.ự.c nóng rực, trong mắt chỉ còn giọt mồ hôi sắp rơi kia.

Cùng lúc đó, Tạ Ba cũng đang chịu đựng tra tấn ngọt ngào. Người trong n.g.ự.c vừa nhẹ vừa mềm, ôm vào n.g.ự.c ấm áp, giống như lưu ly dễ nát, lại giống như một bông hoa mềm mại, chỉ cần dùng lực liền có thể vò nát cánh hoa mềm mại, thưởng thức tư vị ngọt ngào.

Trình Dao Dao bỗng nhiên ngẩng đầu lên, lộ ra gương mặt xinh đẹp đến mức làm lòng người rung động. Gò má cô ửng đỏ, ánh mắt như say như mê nhìn hắn, đôi môi đỏ như hoa hồng càng đỏ rực, có chút tách ra, có thể nhìn thấy hàm răng trắng cùng cái lưỡi hồng hồng.

 

Loading...