Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 125

Cập nhật lúc: 2024-08-30 18:29:23
Lượt xem: 72

“Em cứ muốn gọi nó là trứng ngỗng trời.” Đôi môi đỏ của Trình Dao Dao bĩu xuống, rất nhanh không nhịn được lại cong lên, cẩn thận từng li từng tí đặt cây nấm xinh đẹp này vào trong gùi.

Nấm ô vàng gọi là trứng ngỗng trời, là nấm dại xinh đẹp không có độc, thịt cũng rất ngon.

Tạ Ba thấy cô thích, lại tìm thêm hai cây đưa cô, còn dặn dò: “Loại này không dễ phân biệt, dễ lẫn trong đống nấm độc, cô không được tự lấy xuống.”

Trình Dao Dao ngoan ngoãn gật đầu.

Hai người tìm trong chốc lát, lần này Trình Dao Dao có phát hiện mới — cô tìm được một bụi nấm gà tung!

Đầu nấm gà tung xòe ra màu trắng, nấm rất lớn. Mùi vị của nhiều loại nấm không xòe ra là ngon nhất, nhưng gà tung hương vị gì cũng có, gà tung xòe ra là thơm nhất.

Hái gà tung phải để ý, không thể đào quá sâu, nếu không kinh động đến ổ mối dưới đáy nấm, con mối dọn nhà, sang năm sẽ không có nấm để hái.

Tạ Ba dùng đao bổ củi cậy lên một bụi gà tung, Trình Dao Dao rút từng cây từng cây gà tung lên, sức cô nhẹ, thân nấm hoàn hảo không chút tổn hại. Một bụi nấm gà tung thật sự nhiều, Trình Dao Dao hái xong để vào bên trong giỏ lớn của Tạ Ba, có hơn nửa giỏ.

Hái xong, Tạ Ba đổ vào trong gùi nhỏ của Trình Dao Dao, Trình Dao Dao đè lại: “Anh giữ lại bán.”

Lần trước cô không biết Tạ Ba hái nấm là để bán, nếu không cũng sẽ không náo loạn muốn lấy nấm.

Tạ Ba nói: “Cái này ăn ngon.”

“Em hái được nấm gà hoa, hương vị giống nhau. Hơn nữa em ở ký túc xá, mang về cũng chỉ lợi những người khác.” Trình Dao Dao lanh lợi: “Anh giữ lại, chờ em chuyển ký túc xá lại tìm anh lấy.”

Tạ Ba không nói chuyện, lẳng lặng nhìn cô, đáy mắt có ý cười hiện lên: “Được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-125.html.]

Tạ Ba hiếm khi cười, nụ cười này, sựu khắc khổ không thay đổi qua bao nhiêu năm ở trong đôi mắt hẹp dài đều tản đi, dịu dàng làm lòng Trình Dao Dao run lên.

Đầu óc cô nóng lên, không nhịn được nói: “Chúng em muốn chuyển ký túc xá, em còn chưa cân nhắc xong đi ở nhà ai đâu.”

Nụ cười của Tạ Ba đột nhiên biến mất: “Chuyện này tự cô suy nghĩ.”

Im lặng lúc lâu. Suy nghĩ của Trình Dao Dao trong lúc im lặng khó chịu này dần dần lạnh đi, khuôn mặt nhỏ của cô lúc đỏ lúc trắng, bẹp miệng.

Cô lại muốn khóc. Lòng bàn tay Tạ Ba đầy mồ hôi, đầu óc từ trước đến nay chưa bao giờ lạnh lẽo như vậy.

Hắn nhìn rõ mâu thuẫn và khát vọng trong lòng mình, lấy tư tưởng tự ngược, đè ép loại khát vọng này xuống.

Cuối cùng Trình Dao Dao không khóc. Cô chỉ hầm hừ cõng cái gùi nhỏ lên lưng, xoay người rời đi.

Cô đi mấy bước, lại vụиɠ ŧяộʍ quay đầu, Tạ Ba vẫn đứng tại chỗ nhìn cô, ánh mắt chạm thẳng vào nhau.

Trình Dao Dao bị bắt vội vàng quay lại, đạp một phát vào cây nấm độc bên chân, cô có thể cảm giác được ánh mắt Tạ Ba rơi vào trên lưng mình, trong lòng vừa uất ức vừa khó chịu.

Cô tức giận chính mình, coi như Tạ Ba có mấy phần sắc mặt tốt với cô, cô liền tự mình đa tình, muốn vào nhà hắn ở. Trình Dao Dao, cô đã quên kết quả của nguyên chủ rồi sao?! Bị kịch của nguyên chủ, chính là bắt đầu từ lúc vào nhà Tạ Ba ở!

Người động lòng đều tham lam. Trình Dao Dao từ lúc bắt đầu sợ hãi, lấy lòng Tạ Ba, đến bây giờ được đà lấn tới với hắn, ỷ mình được nuông chiều mà kiêu căng, cũng chỉ nửa tháng ngắn ngủi mà thôi.

Trình Dao Dao càng nghĩ lòng càng lạnh, mệt mỏi đi trở về chỗ Hàn Nhân và Trình Hiểu Phong. Hai người còn đang hì hụi hái nấm ngựa ở bên rìa rừng!

 

Loading...