Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 100

Cập nhật lúc: 2024-08-30 15:42:30
Lượt xem: 137

Trình Dao Dao cười: “Đầu óc anh linh hoạt, hiểu được mượn lão nông dân bán lương thực chia tiền, khẳng định cũng có biện pháp bán đường.”

Trong sách Hầu Tử là nhà buôn, đầu não vô cùng linh hoạt. Chính hắn không có cái gì, nhưng phương pháp nhiều, sẽ luồn cúi, giao lưu đủ loại người, người người đều biết, chuyên môn làm trung gian giới thiệu giúp người mua cùng người bán, kiếm chút phí hoa hồng.

Con mắt Hầu Tử lòng vòng, Trình Dao Dao đem một tờ tiền lẻ nhét vào tay hắn, nói: “Anh có biện pháp, về sau tôi sẽ thường chiếu cố anh.”

“Cô muốn bao nhiêu đường?” Hầu Tử bóp lấy 5 mao tiền trong tay, rốt cục nhả ra.

Trình Dao Dao nghĩ nghĩ: “Lấy trước 5kg đi. Mấy tấm da này anh phải thu cho tôi.”

“Thành!” Hầu Tử báo giá đường trắng 1 đồng 7, da báo 3 đồng 2, để Trình Dao Dao chờ lấy, bản thân rất nhanh chạy vội vào ngõ nhỏ.

Lúc này, Tạ Ba cũng quay về rồi. Hắn trông thấy một thanh niên gầy gầy ở cạnh Trình Dao Dao chạy đi, ánh mắt nặng nề nhìn Trình Dao Dao.

Hắn không nói lời nào, Trình Dao Dao cũng thấy ánh mắt “Cô không nghe lời” của hắn. Cô không hiểu sao có chút chột dạ, vội vàng tranh công nói: “Vừa rồi người kia chịu thu mua da rồi.”

Tạ Ba nhíu mày, ngược lại có chút kinh ngạc. Trình Dao Dao thế mà có thể bán được da ở mùa hè.

Trình Dao Dao cũng rất kinh ngạc, hỏi Tạ Ba: “Anh mang nấm bán hết rồi sao? Bán được bao nhiêu?”

Tạ Ba buông tay, Trình Dao Dao không khách khí lấy một cuộn tiền giấy trong tay hắn đếm đếm, có hơn 5 đồng! Còn có mấy phiếu lương! “Anh bán thế nào được nhiều như vậy?”

Tạ Ba không lên tiếng, bỏ một nửa phiếu lương và 2 mao tiền vào trong tay Trình Dao Dao.

Trình Dao Dao nhìn hắn chằm chằm: “Làm gì vậy?”

Giọng nói Tạ Ba rất tự nhiên: “Bánh bao.”

Đây là muốn tính toán rõ ràng với cô. Trình Dao Dao trừng hắn nửa ngày, nhận lấy, mệt mỏi quay mặt qua một bên.

Một lúc sau, Hầu Tử hồng hộc thở quay lại, móc một túi đường trong n.g.ự.c ra: “Hô… Cô vẫn ở đây a. Năm cân, cô ước chừng.”

Tạ Ba dùng ánh mắt hỏi thăm, Trình Dao Dao nhỏ giọng nói: “Là đường.”

Tạ Ba nhận lấy, dùng tay ước lượng một chút, gật đầu: “Đủ 5kg.”

Hầu Tử cười nói: “Người trong nghề a.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-100.html.]

Trình Dao Dao lấy tiền ra, nói: “Da kia đâu?”

“Da 3 đồng 5!” Hầu Tử đếm tiền nhét vào trong túi, đắc ý nói: “Tôi giúp cô tăng giá!”

Ba người giao nhận tiền xong, Tạ Ba mang theo giỏ dẫn Trình Dao Dao ra khỏi chợ đen. Bên trong giỏ hơn 10kg đồ, Tạ Ba cũng không hỏi nhiều.

Tạ Ba dẫn Trình Dao Dao trở lại ven đường lớn đầu ngõ rồi dừng lại.

Trình Dao Dao dương dương đắc ý, nói với Tạ Ba: “Tôi nói tôi có thể bán được mà!”

Tạ Ba “Ừ” một tiếng, lấy 2 đồng đưa cho cô: “Bán được nhiều.”

Trình Dao Dao trừng mắt nhìn tiền kia, đôi mắt xoay chuyển , nhận lấy: “Đây coi như là chúng ta hợp tác rồi. Anh xem một chút, giá cả trên chợ đen tốt như vậy, anh vì cái gì mỗi lần đều mang đồ bán cho cung tiêu xã? Về sau đến chợ đen nhé.”

Tạ Ba trầm mặc không nói, một lúc lâu sau mới nói: “Thành phần của tôi không tốt.” Hắn giật giật khóe môi, tự giễu: “Loại người như tôi, không có tư cách mạo hiểm.”

Trình Dao Dao cắn môi, kinh ngạc nhìn Tạ Ba. Vừa rồi Tạ Ba có thể bán nấm được giá cao, nói rõ hắn không phải không biết làm ăn, cũng không phải chỉ hướng mặt cho đất, hướng lưng cho trời, làm công việc tốn sức mệt chết, hắn chỉ là…

Trình Dao Dao nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện mà trong sách không viết ra. Vì cái gì Tạ Ba trôi qua 20 năm thời gian khổ cực, mỗi ngày chỉ dựa vào sức lực kiếm chút công điểm đáng thương? Bởi vì xuất thân của hắn! Hắn không giống như những người khác, buôn đi bán lại nhiều lắm là bị phạt đi diễu phố, xuất thân này của hắn, không có tư cách phạm sai lầm. Hắn là một mảnh bầu trời chống đỡ trong nhà, nếu hắn bị bắt, bà nội cao tuổi cùng em gái yếu đuối thật sự không có đường sống.

Trình Dao Dao bỗng nhiên nắm lấy tay Tạ Ba, nói: “Anh sợ mình xảy ra chuyện, không chăm sóc bà Cố và em gái.”

Tạ Ba toàn thân chấn động, bên trong đôi mắt đen nhánh nổi lên sóng lớn, hắn bình tĩnh nhìn Trình Dao Dao, bên trong đôi mắt hoa đào trong suốt, chớp động hiện lên ánh sáng đã hiểu và đồng cảm.

Một tia “Đã hiểu” kia làm lòng hắn nóng lên, một tia đồng cảm lại giống như nước bên trong mùa đông giá rét, giội tỉnh hắn. Nắm tay rút về: “Về sau đừng tới bán đồ. Một mình cô rất nguy hiểm.”

Dừng một chút lại nói: “Tôi cũng sẽ không tới nữa.”

Nói xong, Tạ Ba dẫn đầu đi ra ngõ nhỏ.

Trình Dao Dao run lên nửa ngày, mới tự mình rầu rĩ trở về cung tiêu xã. Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong đã sớm chờ ở cửa ra vào, thấy cô vội kéo lại: “Cô chạy đi đâu vậy, chúng tôi đều bị cô dọa chết!”

“Tôi… Tôi đi vệ sinh.” Trình Dao Dao ấp úng nói.

Hàn Nhân lúc này mới yên tâm, lôi kéo Trình Dao Dao nói: “Mau mau, cung tiêu xã mới nhập một món điểm tâm mới, nhanh mua đi.”

Điểm tâm ở cung tiêu xã luôn chỉ có 4 kiểu cũ, Trình Dao Dao tò mò cái gì mới đâu, lập tức đi theo Hàn Nhân.

Loading...