Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi rất thông minh - Chương 25

Cập nhật lúc: 2024-07-31 00:24:27
Lượt xem: 56

26

Việc tôi trở về nhanh chóng bị họ hàng biết được.

Dì tư quá kích động, đi khắp nơi kể, nên việc này không thể giấu được.

Tôi không quan tâm, chỉ chăm sóc ông chú hai ngày, rồi dự định đưa Tố Tố về Bắc Kinh.

Tuy nhiên, hôm đó cha mẹ tôi dẫn theo Chu Diệp đến.

Cha mẹ tôi vừa đến đã rưng rưng nước mắt, đứng xung quanh tôi mà khóc lóc: "Tiểu Nhược, cuối cùng con cũng về rồi, chúng ta rất nhớ con."

"Gia đình đã phá sản, nợ nần chồng chất, chúng ta chỉ còn biết trông chờ vào con thôi. Con ở Bắc Kinh sống thế nào? Có dư dả không?"

Họ đang muốn moi tiền từ tôi.

Tôi là thủ khoa tỉnh, trước đây có một khoản tiền thưởng lớn từ trường học và nhiều học bổng khác, cha mẹ tôi đã nhắm đến khoản tiền đó.

"Chu Diệp sẽ mang đến sự giàu có, hai người cứ  trông chờ vào nó đi." Tôi nhìn về phía Chu Diệp đang đứng im lặng.

Nó tinh thần ủ rũ, không còn vẻ kiêu ngạo như trước, chỉ còn lại vẻ thất vọng.

Cha mẹ tôi cười khổ sở, cha tôi thậm chí còn tát Chu Diệp một cái: "Chị mày về rồi, không chào một tiếng sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-rat-thong-minh/chuong-25.html.]

Chu Diệp đã có phản ứng, ngẩng đầu nhìn tôi, ánh mắt không còn chút ánh sáng nào.

Mẹ mắng nó: "Mau gọi chị đi, suốt ngày sống như đồ bỏ đi, thấy mày là thấy bực!"

"Chị..." Chu Diệp gọi một cách máy móc, bộ dáng không mấy nhanh nhẹn.

Tôi nhíu mày, cảm thấy không đúng.

Chu Diệp không phải ở nhà hay phát điên, thường mắng chửi người khác hay sao? 

Tại sao bây giờ lại ngu si như thế này, mặc cho cha mẹ đánh mắng mà không phản ứng?

"Em gái con biết lỗi rồi, nó rất ngoan ngoãn, con tha lỗi cho nó đi, về nhà với cha mẹ đi." Mẹ tôi vừa khóc vừa lau nước mũi tèm lem.

Tôi nhìn Chu Diệp thêm một lần nữa, sau đó lắc đầu: "Tôi còn có việc, đi trước đây."

Tôi đẩy họ ra rồi rời đi.

[Bản edit thuộc về page Cung Thanh Vũ. Đứa nào reup đứa đó ẻ chảy suốt đời 凸(`0´)凸]

Cha tôi nổi giận, nghiến răng nói: "Chu Nhược, mày thật là bất hiếu, mày muốn nhìn chúng tao chếc sao!"

"Tôi chỉ học theo hai người thôi, nhìn tôi ngày càng ngu dốt, số tiền đó dùng có vui không?" Tôi quay đầu lại cười nhạt.

Cha mẹ tôi ngay lập tức cứng đờ, sắc mặt trở nên rất khó coi, ánh mắt đầy sự chột dạ.

Tôi không nhìn nữa, tiếp tục rời đi.

Loading...