Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Phát Hiện Bí Mật Của Bạn Trai - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-09-07 02:38:23
Lượt xem: 63

"Cố Dao, Cố Dao em ở đâu?"

Tôi kích động dựa vào bờ hố đứng lên.

"Giang Hoài! Giang Hoài, em ở đây!"

Sau đó, tôi chỉ nhìn thấy một bóng dáng cao to lấy đà đạp mấy lần bên bờ hố, lại nhanh chóng nhảy đến trước mặt tôi.

Giang Hoài, anh biết khinh công à?

"Sao anh lại đến đây, em thấy tất cả mọi người đang ca hát uống rượu, còn tưởng trong thời gian ngắn sẽ không ai đến tìm em chứ."

Tôi kéo tay áo của Giang Hoài, hơi cảm động.

"Bởi vì anh luôn nhìn về phía em, ban đầu anh nghĩ em muốn đi vệ sinh nên không đuổi theo. Sau đó thấy em đi lâu vẫn chưa trở về nên đi tìm em."

Tôi càng cảm động hơn, bình thường anh có vẻ tùy tiện, thì ra vẫn có lúc cẩn thận.

"Nhưng sao anh lại xuống đây, em thấy hố này cao hơn ba mét, bây giờ hai chúng ta bị nhốt ở đây rồi. Mau xem điện thoại di động của anh có còn pin không, mau gọi người đến giúp chúng ta."

Sau đó, tôi thấy Giang Hoài lấy điện thoại ra, bình tĩnh nhìn thoáng qua điện thoại, đã hết pin rồi.

Cho nên hai chúng tôi phải bị vây ở đây bao lâu đay?

Tôi ôm cánh tay của Giang Hoài, ủ rũ cúi đầu ngồi yên đó.

Giang Hoài cũng ngồi xuống cạnh tôi, bầu không khí hơi lạnh dần trở nên ấm áp.

Hồi lâu sau hai chúng tôi đều không nói chuyện, sau đó tôi cảm thấy vai nóng lên, Giang Hoài choàng tay qua.

Tôi có thể cảm nhận được nhiệt độ xuyên qua quần áo, bàn tay của anh truyền đến cảm giác nóng bỏng.

Tôi quay đầu cười như không cười nhìn anh.

"Khụ khụ, anh sợ em bị lạnh, buổi tối nhiệt độ trên núi thấp, bị lạnh dẫn đến cảm lạnh sẽ không tốt."

Giang Hoài nhìn phía trước, vờ bình tĩnh nói.

Nhưng mặt anh dần đỏ bừng lên, vẫn không thả tay xuống, trái lại càng ôm chặt hơn.

"Ha ha."

Tôi không kìm được bật cười ra tiếng.

Giang Hoài xoay người, đỏ mặt yên lặng nhìn tôi. Trên gương mặt tuấn tú có vẻ nghiêm túc, nhếch môi, cau mày, dáng vẻ đang dằn vặt.

Sau đó, anh nghiêng người nhanh chóng hôn tôi, tốc độ nhanh đến mức tôi tưởng rằng là ảo giác của mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-phat-hien-bi-mat-cua-ban-trai/chuong-12.html.]

*

Chỉ vậy thôi à?

Giang Hoài nhắm mắt lại, nghiêng mặt, cả người cứng đờ, dường như đang chờ đợi giây phút tôi tát anh một bạt tai.

Gò má của anh trông rất đẹp, lông mi dày, sống mũi cao, cằm góc cạnh gõ ràng.

Tôi hơi rướn người hôn lên mặt anh.

Có lẽ cảm giác này khác bị tát một bạt tai, Giang Hoài mơ hồ mở to mắt nhìn tôi. Sau đó, ánh mắt của anh dần sáng lên, giống như chứa toàn bộ ngân hà.

"Cố Dao." Anh nhích lại gần tôi, khẽ nói: "Có phải em thích anh không?"

Anh thăm dò áp sát mặt lại gần, gần đến mức lúc sắp hôn tôi, anh dừng lại.

Tôi không trốn tránh, không do dự, cứ để mặc anh đến gần, cười nhìn anh.

"Dao Dao! Dao Dao, hai người ở đây à?"

Trên đầu vang lên tiếng hét của Lý Viện, còn có ánh đèn pin lướt qua.

Tô vui vẻ đứng lên hô to: "Viện Viện, bọn tớ ở đây!"

Một giây sau, tôi bị Giang Hoài kéo vào trong n.g.ự.c anh.

Sau đó là nụ hôn đến choáng váng, mang theo hơi thở của Giang Hoài, nóng bỏng lại cuồng nhiệt.

Tôi nhắm mắt lại, cảm giác có ánh sáng chiếu vào mặt chúng tôi, đỉnh đầu vang lên tiếng kêu kinh ngạc.

Tiêu rồi, bị đám người Lý Viện thấy rồi!

"Ưm, Giang Hoài, anh buông ra."

Tôi đẩy mấy lần, lồng n.g.ự.c cứng rắn không hề nhúc nhích. Giang Hoài nắm chặt cổ tay của tôi, dường như đang trừng phạt tôi không tập trung, còn khẽ cắn tôi một cái.

Không biết bao lâu, có lẽ là năm phút, hoặc là mười phút, tôi chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng.

Lưỡi thì đau, môi thì tê, cuối cùng Giang Hoài cũng buông tôi ra, vùi đầu vào cổ tôi.

"Khụ khụ, hai người hôn xong chưa?"

Tiêu rồi, không còn mặt mũi gặp người nữa.

 

 

 

Loading...