Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Ổn, Anh Ta Không Xứng - Chapter 1

Cập nhật lúc: 2024-08-04 21:48:20
Lượt xem: 391

Dưới ánh đèn sân khấu, Thẩm Ngạn ẵm cúp với vẻ mặt sắc sảo và kiên định.

"Để nhận giải thưởng này, tôi muốn cảm ơn một người."

Khán giả vỗ tay như sấm, ồn ào không ngừng.

Đôi mắt anh ấy như xuyên qua luồng ánh sáng nhìn thẳng vào tôi.

Tôi vô thức siết chặt váy cưới.

Tôi hồi hộp đến mức tim như muốn nhảy ra ngoài.

Thẩm Ngạn và tôi đã yêu nhau được mười năm, cả mạng xã hội đang chờ đợi anh ấy cầu hôn tôi.

Hôm qua, Thẩm Ngạn đặc biệt nhờ người gửi cho mình một chiếc váy cưới sang trọng.

Anh ấy nói với tôi rằng dù có giành được giải ảnh đế hay không thì hôm nay anh ấy cũng sẽ cầu hôn tôi trước mặt mọi người.

Lúc này, dưới ánh đèn flash và sự theo dõi của ánh đèn sân khấu, Thẩm Ngạn, người đã thành công đoạt giải ảnh đế, từ từ bước xuống sân khấu, tay cầm cúp.

Tôi bắt gặp đôi mắt đen của anh ấy, hô hấp chậm lại trong giây lát.

Khi tôi mở miệng định nói gì đó, Thẩm Ngạn đi thẳng qua tôi và bước tới chỗ một người khác.

"Dương Kỳ, niềm vui này anh chỉ muốn chia sẻ cùng em. Em nguyện ý gả cho anh chứ?"

Vũ Khúc Đoạn Trường

Là bạn diễn của anh ấy trong bộ phim mới, Dương Kỳ đã khóc vì sung sướng và nói "Em nguyện ý", điều này khiến không khí tại hiện trường bầu đột nhiên lên đến đỉnh điểm.

Và tôi, c.h.ế.t đứng tại chỗ như bị sét đánh.

Tôi ngơ ngác nhìn Thẩm Ngạn trao chiếc cúp cho Dương Kỳ, cũng là em gái cùng mẹ khác cha của tôi.

Nhìn Dương Kỳ kiễng chân hôn lên môi Thẩm Ngạn.

Nhìn Thẩm Ngạn đưa tay ôm eo Dương Kỳ, ngượng ngùng hôn sâu hơn.

Giữa những lời chúc phúc, dường như có một số người hâm mộ của tôi chất vấn Thẩm Ngạn:

"Còn chị Hứa Tinh thì sao? Thẩm ảnh đế và chị tôi đã hẹn hò được mười năm, là người đã được chúng tôi công nhận là anh rể mà."

"Hôm nay chị tôi mặc váy cưới đến đây. Chúng tôi cứ tưởng chị ấy là người được anh cầu hôn chứ."

Trong khoảnh khắc, vô số ánh đèn nhấp nháy lao về phía tôi.

Tôi mặc váy cưới, đứng cứng ngắc, xung quanh là những ánh mắt phấn khích của các phóng viên.

Cảnh tượng trước mắt quá kích thích khiến tôi run rẩy gần như không thể kiểm soát và hoảng sợ lùi lại.

"Hứa lão sư có lời giải thích nào không?"

"Cô và Thẩm ảnh đế đã chia tay rồi sao?"

"Tại sao hôm nay cô lại mặc váy cưới đến sự kiện?"

Tôi chưa kịp nói thì giọng nói điềm tĩnh của Thẩm Ngạn chợt vang lên bên tai:

"Tôi và Hứa Tinh chia tay trong hòa bình hai tháng trước."

"Về lý do tại sao hôm nay cô ấy lại mặc váy cưới, tôi cũng không biết.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-on-anh-ta-khong-xung/chapter-1.html.]

Anh ấy dừng lại, đón nhận ánh mắt của tôi: “Thành thật mà nói, tôi khá bối rối.”

Đôi mắt giận dữ dường như rất muốn biết, vì cái gì mà tôi lại làm vậy

Vậy không phải anh ấy là người gửi váy cưới cho tôi và nhắn tin muốn hòa giải sao?

Chớp mắt, tim tôi co rút đau đớn, tôi nhìn anh ấy, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói từ đâu.

"À... hóa ra đã sớm là bạn gái cũ à."

"Đều đã sớm ra giải nghệ rồi, còn muốn tới cọ nhiệt.”

"Chẳng lẽ cô ta muốn tái xuất à?"

Tiếng ồn ào và sự chế giễu tràn ngập bao lấy tôi, tôi ôm chặt chiếc váy cưới mà chỉ biết đỏ mặt xấu hổ.

Mười năm trước, tôi là ngôi sao nữ hạng A đình đám.

Khi đó, Thẩm Ngạn chỉ là một tân binh mới nổi trong làng giải trí.

Khi đang ở đỉnh cao danh vọng, tôi chính thức công khai mối quan hệ với Thẩm Ngạn.

Khi đó khóe mắt anh đỏ hoe, anh hôn lên môi tôi và hứa: “Anh sẽ cố gắng hết sức để xứng đáng với em”.

Sau này tôi lâm bệnh nặng, tiếc nuối tuyên bố giải nghệ.

Là Thẩm Ngạn bận trước bận sau trước giường bệnh của tôi, đích thân chăm sóc tôi ngày đêm.

Trợ lý của anh ấy bí mật nói với tôi rằng mỗi khi quay phim xong, Thẩm Ngạn sẽ bay tới vào buổi đêm, có khi mấy ngày liền anh ấy không ngủ được, thậm chí còn từ chối vài lời mời của các đạo diễn lớn vì tôi.

Nhưng không biết từ khi nào, Thẩm Ngạn càng ngày càng bận rộn đóng phim, càng ngày càng nổi tiếng, lại đột nhiên trở nên lạnh lùng với tôi.

Hai tháng trước, để xoa dịu mối quan hệ của chúng tôi, tôi đã mua hai vé đi du lịch Phuket.

Đã nhiều năm như vậy, tôi vẫn luôn muốn cùng Thẩm Ngạn đi Phuket ngắm biển, nhưng chưa có cơ hội.

Ngày khởi hành, Thẩm Ngạn lỡ hẹn.

Tôi đợi anh ở sân bay cả buổi chiều, chỉ đợi tin nhắn từ trợ lý của anh:

"Xin lỗi chị Tinh, anh Ngạn tạm thời bị đạo diễn gọi đi quay phim rồi."

Khá trùng hợp, vị đạo diễn đó quen tôi và mới nói với tôi mười phút trước rằng anh ấy đang ở nhà chơi với con gái.

Tôi đã gửi ảnh chụp màn hình cuộc trò chuyện với đạo diễn cho Thẩm Ngạn, mong nhận được lời giải thích.

Nhưng anh ấy không trả lời gì cả.

Trong cơn giận dữ, tôi đề nghị chia tay, nhưng anh chỉ đáp lại một chữ: "Được."

Mười năm qua, chúng ta đã chia ly rồi đoàn tụ vô số lần, nhưng cuối cùng chúng tôi vẫn luôn hòa giải.

Tôi nghĩ lần này cũng không ngoại lệ.

Hai ngày trước, tôi nhận được váy cưới và tin nhắn cầu hòa từ Thẩm Ngạn.

Anh ấy nói với tôi rằng anh ấy sẽ cầu hôn tôi hôm nay.

Nhưng tôi không ngờ rằng người anh ấy thực sự muốn cầu hôn lại là Dương Kỳ.

Mười năm đồng hành của tôi không thắng nổi mười ngày họ vì diễn sinh tình.

Loading...