Tôi Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Nam Chính - Chương 25-26

Cập nhật lúc: 2024-07-05 00:37:49
Lượt xem: 376

...

[Ngày 9 tháng 9 năm 20, gặp được Giang tiểu thư nổi tiếng kiêu ngạo ngang ngược kia, cô ấy kiêu căng, ngỗ nghịch, tôi thích. 

Nhưng mà, tôi lại cảm thấy, đây hình như chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài của cô ấy, thật sự muốn biết cô ấy thật sự như thế nào.

Ngày 21 tháng 10 năm 20, thấy rồi. Hóa ra cô ấy cũng biết khóc, nhìn thấy con mèo nhỏ bị xe cán c.h.ế.t bên đường, cô ấy nhịn sợ kéo con mèo nhỏ đi chôn, còn rơi hai giọt nước mắt.]

"..."

[Ngày 2 tháng 7 năm 21, tôi gặp được cô ấy ở tiệc sinh nhật của người khác. Cô ấy tâm trạng không tốt, uống rượu, dựa vào lan can tầng hai ném tiền. 

Tôi hỏi cô ấy có muốn đi dạo không, cô ấy trèo qua lan can nhảy xuống. 

Chết tiệt, hù c.h.ế.t tôi rồi, may mà tôi bắt được.]

[Đăng ký kết hôn rồi. Cảm ơn hôn nhân thương nghiệp của hai gia đình, làm tôi có thể cưới được người con gái mình muốn cưới nhất. Cái hệ thống c.h.ế.t tiệt, tại sao sau khi kết hôn tôi lại phải lạnh nhạt và xúc phạm cô ấy, tôi chỉ muốn ở bên vợ yêu thôi…]

[Tại sao nếu như tôi không hoàn thành nhiệm vụ, người c.h.ế.t lại là cô ấy? Cái gì mà nếu như tôi thất bại, hệ thống sẽ g.i.ế.c người tôi yêu thương nhất, đây là hệ thống não tàn gì vậy?]

[Hệ thống c.h.ế.t tiệt, bảo tôi phải hắt rượu vang đỏ vào người vợ! Bên cạnh vợ có cả chai Vodka kìa, sao cô ấy không biết hắt lại tôi? Hu hu hu xót quá, rượu chảy vào quần áo vợ rồi, thật muốn tự tay lau cho cô ấy..]

[Vợ nói tôi không được! Tôi chỉ có thể bảo dì giúp việc thay toàn bộ thực đơn bữa tối bằng đồ nướng, hàu sống với thận cừu.]

[Vợ yêu…]

Chằng chịt, nhìn lướt qua, đâu đâu cũng là hai chữ "vợ yêu". 

Giống hệt như tiếng lòng mà tôi từng nghe thấy.  Hai trang nhật ký cuối cùng, là ngày cưới của chúng tôi, và ngày tôi và Diệp Tư Kỳ bị bắt cóc.

[Ngày 10 tháng 4 năm 23, hôm nay vốn là ngày cưới của tôi và Giang Nam, nhưng mà, bị tôi phá hỏng rồi. Hệ thống ngu ngốc buổi sáng lại giao cho tôi nhiệm vụ cuối cùng: phải lựa chọn Diệp Tư Kỳ trong tình huống buộc phải chọn một trong hai người là Giang Nam và Diệp Tư Kỳ.

Chắc là cô ấy buồn lắm nhỉ? Tôi thật sự là thằng khốn nạn, vừa nghĩ tới phải khiến vợ yêu buồn, tôi liền muốn tự sát.

Nhưng mà, vẫn không thể để cô ấy c.h.ế.t được. Chỉ cần cô ấy sống, tôi còn có mấy chục năm sau để ăn năn, để xin lỗi, chỉ cần cô ấy bình an vô sự.

Bài nhật ký cuối cùng, là ngày chúng tôi bị bắt cóc. Chữ viết của bài này cực kỳ lộn xộn, nét chữ rất mạnh, mực thấm qua mấy trang giấy, vẫn còn dấu vết…]

[Tại sao!??? Hóa ra nhiệm vụ cuối cùng kia không phải là ám chỉ đám cưới, mà là vụ bắt cóc.

Tại sao tôi không phát hiện ra sớm hơn, nhiệm vụ cuối cùng không nhắc tới thời gian, tại sao tôi không phát hiện ra sau khi tôi lựa chọn ở đám cưới, hệ thống không hề thông báo hoàn thành nhiệm vụ? Tại sao hệ thống im lặng khiến tôi tưởng rằng nhiệm vụ đã hoàn thành, tại sao..."

Tại sao!???

Tại sao, nếu như nhiệm vụ thất bại, người c.h.ế.t lại là Giang Nam?

Tôi không tin số mệnh, tôi chỉ tin rằng, cô ấy sẽ bình an vô sự.]

Câu cuối cùng trong quyển nhật ký là...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-nghe-thay-tieng-long-cua-nam-chinh/chuong-25-26.html.]

[Tôi sẽ không để cô ấy c.h.ế.t đâu.]

 

...

 

Đọc xong quyển nhật ký dày cộm, gương mặt tôi đã ướt đẫm. Những điều từng không hiểu, từng khó mà chấp nhận, giờ phút này đều được giải tỏa. 

Tôi bỗng nhiên nhớ lại, lúc trước ở trước cửa Cục Dân chính. Tạ Từ quay lưng về phía tôi, giọng nói run rẩy. 

Hắn nhẹ giọng hỏi tôi, có thể không ly hôn không?

Lúc đó tôi còn có thể nhẫn tâm từ chối, nhưng bây giờ nghĩ lại, người đó phải kìm nén tâm trạng của mình đến mức nào, mới có thể hoàn thành từng nhiệm vụ xúc phạm tôi để bảo vệ tôi, sau đó lại bị tôi ép buộc đến Cục Dân chính ly hôn trong tình huống tưởng rằng mọi chuyện đã kết thúc?

Ngày hôm đó trên đỉnh núi, lúc nhìn thấy tôi liều mạng để rời xa hắn, tâm trạng của hắn như thế nào?

Tôi không dám nghĩ. Vừa nghĩ, liền thấy đau nhói tim. 

Nếu như, biết trước chúng tôi phải kết thúc bằng cái chết, ban đầu cứ yêu đương thật lòng đi. Tận tình hôn nhau, tận tình yêu nhau. 

Nếu như, biết trước không thể đưa con đến thế giới này, tối hôm đó nên kiềm chế một chút. Đứa con chưa thành hình, cuối cùng cũng không thể nhìn thấy thế giới này. Có phải nó vui mừng hụt rồi không?

 

## Chương 26: Tai nạn

 

Sau khi bị cấm túc một tuần, Tạ Từ lái xe đưa tôi đến bệnh viện. Nguyên nhân là do sáng sớm tôi thức dậy bụng hơi đau, có dấu hiệu bị động thai.

Trên đường đi, hắn rất cẩn thận, người đàn ông từng chơi mô tô đến mức bay lên trời kia, lúc này lại lái chiếc xe hơi chậm rì rì. 

Thực ra, tôi đã đoán được hắn đang sợ cái gì. Chỉ là tôi không nói ra thôi. 

Kiểm tra rất thuận lợi, tôi và Tạ Từ đứng ở hành lang bệnh viện, nhìn chằm chằm vào đứa bé chưa thành hình trên tờ siêu âm rất lâu. Cuối cùng cẩn thận cất tờ giấy đi. 

Tạ Từ lái xe đưa tôi về nhà, trên đường còn hỏi tôi muốn ăn gì. 

"Ừm..."

Tôi đang suy nghĩ nghiêm túc, lúc này xe đi tới ngã tư, trong tầm mắt, có một chiếc xe vượt đèn đỏ, lao thẳng về phía chúng tôi!

"Giang Nam!"

Đối phương đã chuẩn bị từ trước, tốc độ xe nhanh đến chóng mặt. Hoàn toàn không thể né tránh. 

Trong giây phút bị đ.â.m trúng, Tạ Từ dùng hết sức lực quay vô lăng, dùng ghế lái chịu trực diện...

Tiếng va chạm lớn. 

Cảm giác như nội tạng đều bị dời chỗ, trong lúc mơ hồ, tôi ôm chặt bụng. 

"Tạ Từ..."

Đối phương không phản ứng. Tôi khó khăn, chậm rãi quay đầu, nhìn thấy cảnh tượng không thể nào quên trong đời. 

Tạ Từ nóng nảy, thích giận dỗi kia, lúc này cơ thể co rúc trong khoang lái bị biến dạng nghiêm trọng, m.á.u nhuộm đỏ cả người hắn. 

Đau quá. 

Cả người đau, trái tim càng đau đớn hơn, gần như không thở nổi. 

Bình luận

11 bình luận

Loading...