Tôi là bà cô của thái tử gia Bắc Kinh - 1

Cập nhật lúc: 2024-07-07 23:05:06
Lượt xem: 1,023

1

Ồ, là đứa cháu trai thân yêu của tôi - Tịch Tễ.

Tịch Tễ, cô đang ở sân bay, trong nửa giờ vác cái mặt của cháu đến đây.”

Nửa giờ sau, xe của Tịch Tễ dừng trước mặt tôi, hạ cửa xe xuống, Tịch Tễ nịnh nọt nhìn tôi.

Tôi giơ tay lên nhìn đồng hồ, kim phút vừa dừng ở số 7.

“Cháu đến muộn rồi”

“Bà cô của cháu ơi, cô có biết nội thành cách nơi này bao xa không, nửa giờ đến nơi này, cháu trai đành phiền cô đi cùng cháu đến cục cảnh sát một chuyến.”

Sau khi lên xe của Tịch Tễ, tôi chỉ chăm chăm ghi chép lịch sử cuộc gọi trên điện thoại di động, trước khi lên máy bay tôi đã gọi điện cho Tịch Tễ nhưng lại có một người phụ nữ bắt máy

Sắc mặt Tịch Tễ ửng hồng rồi biến mất, gãi đầu bối rối.

Đại khái cũng là nghĩ đến sự việc đêm qua.

“Cô đừng nói chuyện đó với bố cháu, ông ấy sẽ g.i.ế.c cháu mất.”

“Còn xem cháu cư xử thế nào, đi ngủ đây.”

Nói xong, tôi đeo bịt mắt rồi chìm vào giấc ngủ.

Đến nhà tổ Tịch gia, Tịch Tễ lấy hành lý của tôi ra khỏi cốp xe rồi chạy theo tôi, liên tục thuyết phục tôi đừng nói với bố nó.

Vâng đây chính là đứa cháu trai lớn nhà tôi đó quý vị.

Sau khi thắp ba nén nhang ở điện thờ, tôi trở về phòng

Tịch Tễ đang khoanh chân ngồi trên sô pha, vừa thấy tôi đi vào liền bỏ chân xuống

“Cô khi nào mới rời đi.”

Tôi thuận tay cầm con búp bê trên bàn rồi ném vào nó.

“Tịch Tễ, cô vừa trở về ? Cháu liền hỏi cô khi nào thì đi?”

Tịch Tễ ôm búp bê ngượng ngùng cười hai lần, điện thoại trong tay liền vang lên.

Tôi cầm áo ngủ đi vào phòng tắm, thay xong quần áo và rửa mặt sạch sẽ mới phát hiện để quên máy mát xa bên ngoài.

“Tịch Tễ, giúp cô lấy máy mát xa trong vali ra đây."

Tịch Tễ đáp lại rồi mang máy mát xa vào.

“Cô ơi, tối nay cháu có một bữa tiệc rất thú vị, cô có muốn tham gia không.”

“Không đi, cô bị chênh lệch múi giờ.”

“Vậy thì cháu đi đây.”

Sau khi Tịch Tễ rời đi, tôi nằm trên giường với chiếc mặt nạ mới đắp thì người bạn thân nhất của tôi đã gửi tin nhắn hỏi rằng tôi đã quay lại Bắc Kinh rồi à.

Ổ không trực đảo: "Làm sao mày biết "

Hiện tại đói đến lầu tám: "Tin Tĩnh Tễ chở mày về cháy đỏ toàn mạng rồi kìa. "

Hiện tại đói đến lầu tám: "Web page kết nối ………"

Tôi bấm vào rồi xem, đó là ảnh GIF chụp tôi đang ngồi trên chiếc xe thể thao màu đỏ đầy gợi cảm của Tịch Tễ.

# Bạn gái mới của Tịch Tễ # bạo đỏ weibo.

Cũng may hiện tại nhiệt độ vẫn chưa cao nên tôi liền gọi điện thoại cho người ém tin xuống.

Sáng sớm hôm sau, khi tôi mới chạy bộ trên núi trở về, Tịch Tễ đã đậu chiếc xe thể thao màu đỏ gợi cảm của nó ở trước cổng nhà tổ Tịch gia.

“Cháu nhớ trước khi xuất ngoại cô thích nhật là bánh bao trứng cua, cháu đã mua một lô về, chúng ta mau đi ăn kẻo nguội.”

Tôi bị Tịch Tễ kéo đến nhà ăn, Tịch Tễ mở nắp lồng ra, mùi thơm bánh bao trứng cua lan ra cả phòng, tôi và Tịch Tễ đồng thời đưa tay, lại đồng thời rút lại.

“Hơi nóng, cô ăn trước đi.”

 “Cháu đang tuổi ăn tuổi lớn, cháu ăn trước đi.”

Trong lúc đẩy qua đẩy lại, sư tỷ gọi điện cho tôi, tôi ra hiệu cho Tịch Tễ không được nói chuyện.

“Em đây sư tỷ”

Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói trầm thấp của cô ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-la-ba-co-cua-thai-tu-gia-bac-kinh/1.html.]

“Khanh Khanh, nghe nói em về nước rồi, buổi chiều nay em có rảnh không, chị có việc cần em giúp một chút”

Sư tỷ tựa như vừa mới khóc, giọng nói có chút khàn.

“Sư tỷ, chị có việc gì thế?”

“Buổi chiều chị có buổi diễn tạp kỹ nhưng không thể đi được, em có thể tham dự giúp chị được không? Cứ làm theo quy trình ở đó là được."

Tôi cùng sư tỷ là hai học sinh nữ duy nhất của thầy, bình thường quan hệ rất tốt, một trong những nguyên nhân lần này tôi trở về là vì không liên lạc được với sư tỷ, mọi người bên ấy khuyên tôi thử về xem có tìm hiểu được gì không.

Tôi chỉ không ngờ rằng sư tỷ sẽ liên lạc với tôi trước.

“Sư tỷ, chúng ta có thể gặp nhau được không?"

“Chiều sau khi ghi hình xong chương trình tạp kỹ, chúng ta hẹn gặp nhau ở đâu đấy nhé.”

Tôi đồng ý, mặc dù vẫn cảm thấy có chút kỳ lạ, rất nhanh sư tỷ đã gửi cho tôi phương thức liên lạc của tổ chương trình. 

Buổi bàn giao rất vui vẻ, bên kia nhanh chóng gửi cho tôi địa điểm và thời gian để ghi hình.

“Cô, cô muốn tham gia buổi phát sóng trực tiếp nào? Cháu đi tìm cho cô người cổ vũ”

Tôi một bên gửi tin nhắn cho giáo viên, một bên trả lời câu hỏi của Tịch Tễ.

Tôi ngẩng đầu nhìn lên thì thấy ngăn kéo bánh trứng cua trống rỗng, tôi nhìn chiếc bánh bao trứng cua cuối cùng đang cắn một miếng trong miệng với *sát ý.

*ét ô éttt

“Cô ơi, cháu đột nhiên nhớ tới cháu có việc, vi thần xin lui xuống trước.”

Tịch tễ đứng lên liền chuẩn bị chuồn đi, nhưng lại bị tôi kéo lại, Tịch Tễ cẩn thận từng li từng tí hỏi tôi.

“Cô ơi, nếu cô không ghét bỏ…...”

“Tịch Tễ !”

Sau khi dạy cho Tịch Tễ biết thế nào là cư xử trên bàn ăn, tôi phủi tay một cái rồi để Tịch Tễ một mình bụm mặt trong nhà ăn.

Tôi thay xong quần áo chuẩn bị đi ra ngoài, Tịch Tễ mỉm cười nhìn tôi.

“Cô, cô đi đâu vậy, đưa cháu đi cùng với”

Tôi ném chìa khóa xe cho Tịch Tễ, ai lại từ chối khi có người làm tài xế miễn phí? 

Đến nhà hàng ăn sáng, tôi gọi một phần mì hoành thánh cùng một khay bánh bao hấp,  Tịch Tễ chọc chọc vào phía sau lưng tôi.

Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD

“Cho thêm một phần mì hoành thánh cùng bánh bao hấp.”

Ta cùng Tịch Tễ ngồi ở phía trong, Tịch Tễ nghe điện thoại, đầu bên kia điện thoại vang lên giọng nói nũng nịu của một cô gái, Tịch Tễ rất hiếm khi đỏ mặt.

Ta biết kia là bạn gái của Tịch Tễ, Văn Tri Thu

Bạn thân cho tôi xem qua ảnh chụp, nói rằng đây minh tinh, chỉ là có phần chiếm hữu có chút mạnh.

Cúp điện thoại, Tịch Tễ không dám nhìn thẳng vào tôi, chỉ nhìn chằm chằm điện thoại, không ngừng lướt.

Chủ quán phục vụ bữa sáng rất nhanh, Tịch Tễ thở dài một hơi nhẹ nhõm, để điện thoại di động xuống, cầm lấy mì hoành thánh cùng bánh bao hấp.

“Coi chừng nóng bỏng.”

Tôi đưa cho Tịch Tễ một tờ khăn giấy.

“Cháu ăn chậm một chút, cô cũng không tranh giành phần của cháu.”

Ăn điểm tâm xong, Tịch Tễ hỏi tôi muốn đi đâu.

Tôi nghĩ đến buổi chiều có chương trình tạp kỹ có chút đau đầu, tôi bảo Tịch Tễ đưa tôi đưa đến địa điểm, nhân viên công tác đã chờ tôi tại cửa ra vào.

“Cô là Tả Khanh Khanh tiểu thư sao?”

“Đúng vậy.”

Tôi đi theo nhân viên công tác đến phía toàn nhà, trên đường đi, nhân viên công tác đã giới thiệu cho tôi hình thức của chương trình cùng những người ghi hình vào ngày hôm nay.

Tôi đại khái hiểu rằng đây là một chương trình tạp kỹ thách thức mọi người vượt qua các thử thách, mời những ngôi sao nổi tiếng và học giả xuất sắc đến tranh tài với họ.

Khi tôi đến phòng thay đồ đã có mấy vị khách quý có mặt rồi, dưới sự hướng dẫn của nhân viên, tôi lên tiếng chào hỏi, liền được ép vào vị trí để bắt đầu trang điểm.

Mọi người xung quanh đều rất nhiệt tình mời tôi đến để nói chuyện phiếm, khi chúng tôi đang trò chuyện vui vẻ, một cô gái buộc tóc đuôi ngựa cao, vẻ mặt rạng rỡ bước vào từ phía cửa, ngay khi nhìn thấy tôi, nụ cười tắt dần và trở nên lạnh lùng.

“Ai bảo cô tới đây?”

Nhân viên công tác sắc mặt có chút lúng túng nhìn tôi, sau đó nhỏ giọng giải thích cho Văn Tri Thu.

“Người thứ ba mà cũng có thể lên đây biểu diễn?”

Bình luận

0 bình luận

    Loading...